“Nỗi đau người ở lại” Một ngày đáng ra phải tràn ngập tiếng cười hạnh phúc lại hóa thành bi kịch tột cùng. Chàng trai 2k2 – người sắp bước vào lễ cưới đời mình – được tìm thấy trong làn nước lạnh lẽo, để lại sau lưng tiếng gào khóc xé lòng của cha mẹ, người thân và hàng trăm người xa lạ. Cái chết khép lại một cuộc đời, nhưng mở ra một nỗi đau không bao giờ liền sẹo cho những người ở lại….
Nỗi đau người ở lại
Chỉ có những người làm cha làm mẹ mới thực sự hiểu được nỗi đau
khủng khiếp này!
Vậy là đã chẳng có phép màu nào xảy ra, người ta đã vớt được xác
chú rể 2k2 trong tiếng kêu gào đến ngất lịm của cha mẹ, người thân, họ hàng và
nước mắt của hàng trăm người xa lạ. Một trái tim ngừng đập, một cuộc đời đã kết
thúc, nhưng chắn chắn nỗi đau sẽ còn mãi, vết thương lòng sẽ còn cào cứa tan
nát tâm hồn người ở lại.
Người chết là hết, như một giấc ngủ sâu, chẳng còn biết gì nữa.
Thân xác sẽ tan vào cát bụi, một cuộc đời kết thúc, nhưng lại bắt đầu một vết
thương lòng, chắc chắn sẽ khó nguôi ngoai với người thân.
Người ta ví gia đình như một cơ thể sống, cha mẹ - con cái là
các bộ phận trên cơ thể. Một cái móng tay bị gãy, một vết muỗi chích ta còn
thấy đau, huống hồ một bộ phận vĩnh viễn mất đi, thì nỗi đau thực sự khủng
khiếp và lúc đó, cơ thể ấy sẽ chẳng bao giờ còn lành lặn nữa. Một cơ thể không
còn đủ đầy các bộ phận, thì sự thiếu hụt ấy sẽ hiện hữu mãi không thể lấp đầy.
Sinh con ra, biết bao đêm thức trắng, con ốm sốt cha mẹ phờ phạc
vì lo lắng nhưng chỉ cần con cười, là bao vất vả lo toan tan biến. Đẻ được một
đứa con, nuôi nấng 23 năm cuộc đời, đánh đổi bao mồ hôi, nước mắt, niềm đau,
nỗi khổ để con lớn lên thành người, nhưng rồi ngày vui nhất đời con lại là ngày
con làm mẹ cha đau đớn nhất, ngày mà lẽ ra nước mắt chảy xuôi vì hạnh phúc, xúc
động khi thấy con trưởng thành, tìm được bến bờ hạnh phúc, thế mà cuối cùng lại
là những giọt nước mắt chảy ngược kêu thấu trời cao, đớn đau trong tuyệt vọng
khi nhìn thấy đứa con yêu dấu chỉ còn là một thân xác bất động, vô hồn.
Hỏi trên đời này, còn có nỗi đau nào hơn thế!
Thà là một tai nạn bất thình lình thì có lẽ chỉ đau đớn tiếc
thương, nhưng ở đây, sẽ còn là sự ân hận, mà chính cái sự ân hận ấy mới là nỗi
niềm khiến những người còn sống phải giày vò tâm can suốt quãng đời còn lại,
đấy mới là cảm giác khủng khiếp nhất!
Nguyên nhân nào khiến chàng trai chọn cách dại dột ấy, giờ này
chẳng còn quan trọng, vì tất cả đã kết thúc. Điều đọng lại ngoài nỗi đau, còn
là bài học lớn cho tất cả chúng ta!
Các bạn trẻ ơi, hãy nhớ rằng thân xác là của bạn, nhưng trái tim
và tâm hồn bạn luôn thuộc về cha mẹ, bởi bạn được ra đời từ trong bụng mẹ, từ
giọt máu của cha. Bạn là phần quan trọng nhất đối với cuộc đời bố mẹ bạn. Nếu
thương bố mẹ, thì đầu tiên hãy thương lấy chính bạn, đó là thể xác và tâm hồn
bạn, xin đừng huỷ hoại nó!
Bởi bạn nên biết rằng, bạn đau một thì cha mẹ bạn sẽ đau mười,
cuộc sống của bạn chính là niềm vui, nỗi buồn của cha mẹ. Vì thế, trước khi làm
gì, hãy nghĩ đến cảm giác bố mẹ mình đầu tiên. Cuộc đời này mỗi ngày có 24
tiếng, kết thúc một ngày là bóng tối, nhưng mở đầu một ngày mới lại là ánh
sáng, vì thế, không gì là không thể giải quyết, chuyện gì cũng sẽ tìm được cách
hoá giải hợp lý, hãy vững tin vào bản thân và hãy chia sẻ, mở lòng ra để nhận
được sự cảm thông, hỗ trợ, tư vấn từ người khác.
Các bố mẹ ơi, sinh con ra từ trong trứng nước, nên lúc nào cũng
nghĩ con mình còn bé, nghĩ con mình còn ngây thơ nên đôi khi có những hành động
khiến con cái cảm thấy bị áp đặt, bị bó buộc và không phù hợp với chúng. Hãy
làm bạn với con, nghe chúng chia sẻ hàng ngày, và hãy luôn là người chủ động,
để nắm bắt và hiểu tâm lý cũng như mọi vấn đề trong cuộc sống của con. Có những
thứ ta cứ nghĩ mình đúng, nhưng bọn trẻ lại thấy sai, có những thứ ta cho là
quan trọng, nhưng bọn trẻ lại thấy chẳng có vấn đề gì. Khoảng cách thế hệ tạo
ra những quan điểm và suy nghĩ khác nhau, đời sống mỗi ngày một thay đổi, tất
cả mọi thứ cũng đổi khác theo sự phát triển của xã hội, nên nhiều phong tục,
quan điểm sống cần phải thay đổi.
Mỗi ngày con lớn lên, là mỗi ngày mẹ cha phải thay đổi, hôm qua
là quá khứ, ngày mai là tương lai. Ngày hôm qua không phải là ngày hôm nay và
chắc chắn sẽ không thể là ngày mai, chỉ có một thứ mãi mãi không thay đổi, đó
là tình yêu, niềm hạnh phúc, đôi khi là “cả cuộc đời mình” - đó chính là những
đứa con, phải không các cha mẹ!
Nguồn: trang
