“Tôi, Nguyễn Thị Hồng, để lại toàn bộ số tiền tiết kiệm 3 tỷ đồng cho bà Sáu — người giúp việc cũ đã nghỉ từ 5 năm trước. Vì trong những ngày cuối đời, chỉ có bà ấy nhớ gọi điện hỏi thăm tôi mỗi tháng.”

 Cụ Hồng, 82 tuổi, sống thui thủi trong căn nhà cũ kỹ ở ven đô. Bà có ba người con: anh cả Hoàng, chị hai Lan và em út Tín. Ngày xưa, bà một mình nuôi chúng khôn lớn sau khi chồng mất sớm. Nhưng khi già yếu, ba người con lại thi nhau… đùn đẩy trách nhiệm chăm sóc mẹ.



Hết tháng này đến tháng khác, bà bị chuyển từ nhà người này sang nhà người kia như một món đồ phiền phức. Ai cũng có lý do để từ chối: công việc bận, con cái nhỏ, không đủ điều kiện. Cuối cùng, bà xin được về lại căn nhà cũ để “khỏi làm phiền ai”. Thật ra, từ ngày bà về, chẳng đứa nào buồn ghé thăm.

Rồi một ngày, tin cụ Hồng mất trong giấc ngủ lan ra. Ba người con tụ tập, mặt mày bình thản, chỉ chờ mở di chúc để chia tài sản. Ai cũng nghĩ: “Bà già sống tằn tiện, chắc cũng để lại cho mình ít nhiều”.

Luật sư mở phong bì di chúc. Chỉ vỏn vẹn vài dòng:

“Tôi, Nguyễn Thị Hồng, để lại toàn bộ số tiền tiết kiệm 3 tỷ đồng cho bà Sáu — người giúp việc cũ đã nghỉ từ 5 năm trước. Vì trong những ngày cuối đời, chỉ có bà ấy nhớ gọi điện hỏi thăm tôi mỗi tháng.”

“Còn các con tôi, tôi không trách, cũng không để lại gì. Tôi chỉ mong các con sau này hiểu rằng, tình cảm không phải là thứ có thể trì hoãn.”

Không khí trong phòng trở nên nặng nề. Tín tái mặt, Lan sững sờ, Hoàng lẩm bẩm: “Bà Sáu nào nhỉ?”
Cũng chẳng ai nhớ rõ bà giúp việc đó là ai.

Nhưng kỳ lạ là khi tìm đến ngân hàng làm thủ tục chuyển giao, nhân viên nói:

— “Sổ tiết kiệm này vừa được tất toán cách đây ba hôm. Bằng giấy ủy quyền có công chứng.”

— “Gì cơ?! Nhưng mẹ tôi mất cách đây một tuần cơ mà? Ai rút?” — Lan hốt hoảng.

— “Người tên Nguyễn Thị Hồng, chính chủ, đến tận nơi, có ghi hình đầy đủ.”

Cả ba rụng rời. Họ yêu cầu xem lại camera.

Trong đoạn ghi hình, người phụ nữ đội mũ rộng vành, đeo kính râm bước vào, ký giấy tờ rất chậm rãi. Gương mặt… hao hao mẹ. Nhưng khi người đó quay lưng bước đi, chỉ thoáng thấy một vết sẹo nhỏ sau tai trái — một đặc điểm mà… không ai trong nhà có.

Từ hôm đó, chẳng ai còn nhắc gì đến 3 tỷ.

Nhưng thỉnh thoảng, vào buổi chiều muộn, hàng xóm lại thấy một bà cụ tóc bạc ngồi lặng lẽ ở ghế đá trước cổng nhà cũ của bà Hồng — ánh mắt xa xăm như đang chờ ai về xin lỗi…

thông báo

Bài đăng phổ biến

Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng S;ốc

Ông bà chăm cháu mà nói ra 7 câu này thì sớm tan cửa nát nhà, nhất là điều đầu tiên

Chu Ngọc Quang Vinh chính thức lên tiếng: Sau khi đăng nội dung thể hiện vô ơn với đất nước

Đúng ngày 49 của vợ, tôi lau dọn bàn thờ thì t/á/i mặt thấy bát hương bốc cháy ngùn ngụt. Nghi có điềm, tôi nhìn kĩ thì ở dưới là một tờ giấy nhỏ, đọc từng dòng mà tôi run rẩy biết sự thật về người vợ quá cố

Anh trai từ bỏ ước mơ nuôi 3 em gái thành tài, 20 năm sau bà nội hối hận quá muộn

Vừa về làm dâu, buổi tối xong hết công việc mẹ chồng sang phòng rồi đòi giữ hết vàng cưới của vợ chồng tôi. Chưa kịp nói gì bà đã đi thẳng ra két cầm luôn tay nải, tôi chạy theo đòi lại rồi trách móc nhưng sáng hôm sau ngủ dậy thì thầm biết ơn bà

Chồng bắt vợ bỏ th;ai để dễ bề đến với người khác, vợ quyết định bỏ tr;ốn vào miền nam sinh con. 7 năm sau cô dắt 2 con trai trở về, bắt đầu kế hoạch khiến chồng cũ đ;iêu đ;ứng

Hàng xóm nuôi ch-ó sủa bậy cả đêm nhà tôi không thể chợp mắt, không thể chịu nổi, đêm đó tôi lén bỏ 1 thứ trước cửa nhà

Người chồng làm bộ đội hy s/inh trong lúc cứu 5 đứa tr-ẻ bị đ/uối n/ước, vợ đứng trước biển gọi lớn “Chồng ơi, em và con vẫn đứng dây chờ anh về mà”, đúng lúc này tất cả phải chế/t lặng trước cảnh tượng.

Gia đình em chê tôi nhà ngh;èo, lại còn là trai dân tộc thiểu số, ngày cưới tôi lái Porsche đến trong sự ng;ỡ ng;àng của toàn thể quan khách..