Một người em kiện anh trai vì đất, nhưng đến tòa lại thay đổi quyết định sau khi biết sự hy sinh thầm lặng của anh

 Gia đình ông Lâm có hai người con trai: anh cả Hùng và em út Minh. Sau khi cha mẹ mất, ngôi nhà cấp 4 cùng mảnh đất gần 200m² nằm ở mặt đường huyện được chuyển tên sang anh Hùng. Hồi đó, ai cũng hiểu: đứng tên là để tiện lo giấy tờ, còn Hùng là người hy sinh việc học từ sớm để ở nhà phụ cha mẹ, nên ba mẹ giao cho anh giữ sổ đỏ cũng không ai phản đối.



Minh học đại học trên thành phố, sau đó lập nghiệp làm kỹ sư, kinh tế khá hơn. Nhiều năm anh ít về quê. Mãi đến sau dịch, khi công ty cắt giảm nhân sự, vợ chồng Minh mới nghĩ đến chuyện về quê mở quán kinh doanh. Và họ chọn đúng mảnh đất của cha mẹ.

Khi Minh đề nghị chia đôi đất để xây một ngôi nhà riêng bên cạnh, anh Hùng lặng lẽ từ chối.

— Đất này cha mẹ để lại cho anh đứng tên. Em có nhà ở trên thành phố rồi.

Minh cau mày:
— Nhưng đất là của chung. Đứng tên không đồng nghĩa với quyền sở hữu toàn bộ.

Cuộc nói chuyện ban đầu hóa thành tranh cãi. Vợ Minh không giấu nổi sự giận dữ:
— Vợ chồng tôi thất nghiệp, về quê định ổn định cuộc sống, mà anh cả lại tính toán với em ruột. Đúng là tấc đất tấc vàng, tình nghĩa giờ không bằng sổ đỏ!

Hàng xóm nghe được, bàn ra tán vào. Có người còn vô tình kể:
— Nghe đâu anh Hùng tính sang tên cho con trai anh ấy. Vậy là giữ luôn đất cha mẹ?

Tin đồn như xát muối. Minh tức tối, quyết định thuê luật sư, làm đơn khởi kiện anh ruột ra tòa yêu cầu chia tài sản thừa kế.

Anh Hùng không phản kháng. Không biện minh. Không một lời đổ lỗi. Anh lặng lẽ nộp giấy tờ theo yêu cầu tòa, rồi trở về căn nhà cũ kỹ, mỗi tối vẫn đốt nén hương trên bàn thờ cha mẹ.


Tại tòa, Minh ngồi cạnh luật sư, ánh mắt lạnh lùng. Hùng đến một mình, tay cầm một tập hồ sơ đã cũ. Luật sư của Minh lập luận đanh thép: mảnh đất cha mẹ không để lại di chúc, do đó phải chia đều cho các con. Việc anh cả đứng tên chỉ là thủ tục hành chính, không phản ánh quyền sở hữu thực tế.

Thẩm phán quay sang Hùng, yêu cầu phát biểu. Anh mở tập hồ sơ, rút ra một phong bì đã ố vàng, bên trong là những tờ giấy photo đã phai màu.

— Đây là biên lai học phí, tiền nhà trọ, hóa đơn chuyển khoản… suốt 5 năm em tôi học đại học, tôi là người đứng tên vay ngân hàng, người trả nợ…

Rồi anh đưa ra một bức thư tay do cha viết:
"Hùng, con đứng tên đất cho ba. Sau này nếu em con học xong, ổn định, con muốn chia thì chia. Nếu nó không cần, giữ lại làm từ đường là tốt nhất. Còn con, đừng kể cho em biết con đã phải nghỉ học lớp 10 để phụ ba, nó sẽ áy náy. Nó cần đi xa."

Giọng anh nghẹn lại:
— Ba không viết di chúc, nhưng ông để lại tình yêu thương và niềm tin. Tôi giữ đúng lời ông dặn.

Tòa lặng im.

Minh nhìn bức thư, sống mũi cay cay. Anh nhớ lại: mỗi khi hết tiền, chỉ cần gọi anh Hùng là vài hôm sau có người gửi tới. Anh chưa bao giờ hỏi “tiền đó ở đâu ra”. Anh chỉ mặc định “anh cả lo được”.

Nhưng giờ đây, anh mới hiểu cái giá anh Hùng đã trả: từ bỏ cả tuổi trẻ, cơ hội học hành, đời sống riêng… để lo cho em.

 

Minh đứng dậy, nói với thẩm phán:

— Tôi xin rút đơn. Tôi không có ý tranh chấp nữa. Nếu được, tôi muốn cùng anh tôi giữ lại mảnh đất này làm nơi thờ cha mẹ. Tôi sẽ xây thêm phía sau một gian nhỏ, để hai anh em ở chung. Không phải để lấy đất, mà để giữ lại máu mủ trong một mái nhà.

Vợ Minh òa khóc. Anh Hùng im lặng, mắt đỏ hoe.

Thẩm phán gật đầu.
— Tôi mong tất cả những người anh em đưa nhau ra tòa vì đất đều có thể có một cái kết như hôm nay.

 

Vài tháng sau, ngôi nhà cũ được sửa lại. Phía trước là một quán cà phê mộc mạc tên "Hai Anh Em", phía sau là bàn thờ tổ tiên, cây cau, chậu lan, chiếc võng đung đưa giữa hiên nhà.

Người ta đến uống cà phê, không chỉ vì hương vị, mà vì câu chuyện cảm động về hai anh em ruột suýt mất nhau vì tấc đất, và tìm lại nhau nhờ một tấm lòng không bao giờ đòi hỏi điều gì để được đền đáp.

thông báo

Bài đăng phổ biến

Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng S;ốc

Bị Chồng đ;uổi đi, tôi đành nhận lời làm vợ anh phụ hồ để có chỗ ở, 3 tháng sau ch/oáng v/áng khi..

Ông bà chăm cháu mà nói ra 7 câu này thì sớm tan cửa nát nhà, nhất là điều đầu tiên

Chu Ngọc Quang Vinh chính thức lên tiếng: Sau khi đăng nội dung thể hiện vô ơn với đất nước

Đúng ngày 49 của vợ, tôi lau dọn bàn thờ thì t/á/i mặt thấy bát hương bốc cháy ngùn ngụt. Nghi có điềm, tôi nhìn kĩ thì ở dưới là một tờ giấy nhỏ, đọc từng dòng mà tôi run rẩy biết sự thật về người vợ quá cố

Anh trai từ bỏ ước mơ nuôi 3 em gái thành tài, 20 năm sau bà nội hối hận quá muộn

Tôi vừa vẫy vừa gào lên: – Làm ơn chở em tới trường thi với! Xe em h/ỏng, không có điện thoại! Làm ơn…!

Chồng bắt vợ bỏ th;ai để dễ bề đến với người khác, vợ quyết định bỏ tr;ốn vào miền nam sinh con. 7 năm sau cô dắt 2 con trai trở về, bắt đầu kế hoạch khiến chồng cũ đ;iêu đ;ứng

Vừa về làm dâu, buổi tối xong hết công việc mẹ chồng sang phòng rồi đòi giữ hết vàng cưới của vợ chồng tôi. Chưa kịp nói gì bà đã đi thẳng ra két cầm luôn tay nải, tôi chạy theo đòi lại rồi trách móc nhưng sáng hôm sau ngủ dậy thì thầm biết ơn bà

Gia đình em chê tôi nhà ngh;èo, lại còn là trai dân tộc thiểu số, ngày cưới tôi lái Porsche đến trong sự ng;ỡ ng;àng của toàn thể quan khách..