Tối nào bố chồng cũng gọi con dâu góa chồng ra hiên nói chuyện – đến ngày cô tái giá, anh cả nhà chồng mới lật ra sự thật, ông đã quá sai lầm rồi

 Chồng mất trong một tai nạn lao động khi mới cưới nhau chưa tròn một năm, Nga – con dâu út trong gia đình ông Bằng – quyết định ở lại nhà chồng, sống cùng bố mẹ và hai anh chồng.



Cô sống lặng lẽ, ít nói, siêng năng và lễ phép. Người làng ai cũng thương cảm:

“Con bé còn trẻ quá mà góa bụa. Ở nhà chồng thế này, liệu rồi có lấy lại tuổi xuân?”

Kể từ ngày chồng mất, tối nào ông Bằng – bố chồng cô – cũng gọi cô ra hiên nói chuyện. Mỗi lần đều ngồi đến cả tiếng đồng hồ, rồi ông lặng lẽ vào trong.

Hàng xóm thấy vậy đâm xì xào. Có người buột miệng:

“Không khéo có chuyện không minh bạch chứ chẳng chơi.”

Nhưng Nga vẫn im lặng, không một lời than phiền.

Nhiều lần mẹ chồng thấy hai người ngồi thì thầm, cũng gặng hỏi, ông Bằng chỉ nói:

– “Tôi chỉ thương nó như con gái. Mỗi đêm tôi chỉ nói chuyện để nó đỡ trống trải.”

Ngày tháng cứ thế trôi. Nga vẫn không đi bước nữa dù có vài người mai mối. Mỗi lần ai nhắc đến chuyện tái giá, ông Bằng chỉ trầm mặc, không nói gì.

Đến năm thứ bảy sau ngày chồng mất, Nga quyết định tái hôn với một người đàn ông tử tế – chủ một xưởng mộc ở huyện bên.

Gia đình nhà chồng cũ được mời, trừ… ông Bằng.
Ngay ngày cưới, khi tiệc đang diễn ra, anh cả nhà chồng – anh Đức – bất ngờ bước lên sân khấu, xin micro:

– “Tôi có chuyện cần nói, vì tôi không thể để cô ấy bị hiểu lầm thêm nữa!”

Không khí lặng đi.

Anh Đức rút trong túi ra một quyển sổ cũ, chìa ra giữa đám đông:

– “Bảy năm trước, sau khi em tôi mất, bố tôi phát hiện Nga đang mang thai.
Nhưng vì danh tiếng gia đình, vì định kiến ‘góa phụ không nên mang thai’ khi chồng đã mất, ông đã ép Nga giấu đi chuyện đó.
Hằng đêm, ông ngồi ngoài hiên cùng Nga để bàn cách giữ đứa trẻ an toàn, tìm nơi sinh kín đáo, và sau đó… gửi con vào trại trẻ mồ côi, lấy tên mẹ là một người khác.”

Cả đám cưới lặng như tờ.

Nga bật khóc.

Anh Đức tiếp:

– “Tôi tình cờ phát hiện quyển sổ này trong phòng bố – trong đó ghi chi tiết ngày sinh, nơi gửi, và khoản tiền ông trích hàng tháng gửi cho cô nhi viện.
Tối nào cũng ra hiên, không phải vì có tình ý gì. Mà là vì ông đang chuộc lỗi với một quyết định sai trái.
Nga đã hi sinh… nhiều hơn bất kỳ ai nghĩ. Và đứa con trai ấy – đang đứng ở kia.”

Mọi người quay ra nhìn: một cậu bé 6 tuổi, mặc lễ phục, đứng lặng thinh bên góc cổng, ngơ ngác.

Chú rể – người đàn ông mà Nga sắp cưới – tiến lại, quỳ xuống, dang tay đón đứa trẻ vào lòng, không nói một lời.

Sau đám cưới, Nga đưa con trai về sống chung.
Ông Bằng mất một năm sau đó, để lại toàn bộ tài sản đứng tên đứa bé – người cháu nội mà ông chưa từng dám công khai.

Trong cuốn sổ tay cuối cùng của ông, có dòng chữ nguệch ngoạc:

“Một người đàn ông đôi khi có thể sống trong danh dự… nhưng chết đi mới thấy, không có gì đau hơn là sống mà phải che giấu tình thương.”

thông báo

Bài đăng phổ biến

Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng S;ốc

Bị Chồng đ;uổi đi, tôi đành nhận lời làm vợ anh phụ hồ để có chỗ ở, 3 tháng sau ch/oáng v/áng khi..

Ông bà chăm cháu mà nói ra 7 câu này thì sớm tan cửa nát nhà, nhất là điều đầu tiên

Chu Ngọc Quang Vinh chính thức lên tiếng: Sau khi đăng nội dung thể hiện vô ơn với đất nước

Thợ xây bỏ 300 triệu cưới cô gái bị l/i/ệ/t làm vợ, đêm tân hôn vừa c/ở/i á/o của vợ ra, anh biết mình trúng số đ;ộc đ;ắc..

Đúng ngày 49 của vợ, tôi lau dọn bàn thờ thì t/á/i mặt thấy bát hương bốc cháy ngùn ngụt. Nghi có điềm, tôi nhìn kĩ thì ở dưới là một tờ giấy nhỏ, đọc từng dòng mà tôi run rẩy biết sự thật về người vợ quá cố

Bố và con gái đi du lịch biển cuối tuần nhưng không bao giờ trở về – Sau 10 năm, vợ ông mới biết lý do

2 con à, đừng tr;á;ch bố! Có trách thì tr;á;;ch mẹ con đã làm việc đó. Giờ bố sẽ đưa các con đi cùng. Nhưng trước khi đi, bố muốn mẹ con phải chứng kiến tất cả… Lời người bố nói với 2 con trước khi tự tay… trên cầu Bến Thủy

Anh trai từ bỏ ước mơ nuôi 3 em gái thành tài, 20 năm sau bà nội hối hận quá muộn

Tôi vừa vẫy vừa gào lên: – Làm ơn chở em tới trường thi với! Xe em h/ỏng, không có điện thoại! Làm ơn…!