Nhiều lần gửi t-i-ền cho anh rể vì tin tưởng, đến khi phát hiện sự thật chàng trai ngh-ẹn h-ọng không nói nên lời...

 Hùng luôn tin anh rể là một người tử tế. Từ ngày chị gái lấy chồng, Hùng cảm thấy an tâm vì chị đã có một người đàn ông hiền lành, chu đáo ở bên. Mỗi lần về quê, anh rể đều bắt tay Hùng thật chặt, hỏi han chuyện học hành, công việc, thậm chí không ngần ngại móc ví cho Hùng ít tiền gọi là “lì xì của anh”.


Khi chị gái gọi điện kể về những khó khăn tài chính, Hùng không ngần ngại giúp đỡ. Có lần, chị nói chồng bị tai nạn lao động, nằm viện cả tháng. Lần khác thì kể công việc kinh doanh của anh đổ bể, phải gánh nợ. Mỗi lần như vậy, Hùng lại âm thầm chuyển tiền qua tài khoản anh rể – tổng cộng sau gần hai năm đã gần sáu chục triệu.

Anh không tiếc. Nghĩ đến cảnh hai cháu nhỏ, chị gái tảo tần, và người anh rể chịu thương chịu khó, Hùng thấy giúp một tay là chuyện đương nhiên.

Rồi một chiều thứ bảy, trong lúc đợi bạn ở quán cà phê, Hùng vô tình thấy người quen bình luận dưới một bài đăng lạ trên mạng xã hội. Nickname không phải của anh rể, nhưng khuôn mặt thì rõ mồn một: chính là anh – người đàn ông mà Hùng từng tin tưởng.

Tò mò, Hùng bấm vào trang cá nhân ấy. Trước mắt anh là cả một thế giới xa lạ. Những bức ảnh chụp anh rể đang ngồi giữa sòng bài, trên tay cầm xấp tiền dày cộp, miệng cười toe toét. Một loạt hình khác là cảnh nhậu nhẹt, ôm eo gái trẻ, kèm những dòng chú thích tục tĩu và tự mãn.

Hùng chết lặng. Anh kéo xuống đọc các bài viết, các bình luận – toàn bạn bè ăn chơi, gọi nhau bằng biệt danh, không ai biết đến “vợ con” hay “gia đình”. Hóa ra, người đàn ông luôn ăn nói nhỏ nhẹ, mỗi lần đến nhà mẹ vợ đều mang bánh trái, lại có một cuộc sống song song hoàn toàn khác biệt.

Cay đắng hơn, trong một bức ảnh chụp anh rể ngồi cạnh cô gái trẻ trong quán karaoke, có dòng bình luận: “Lại bảo không có tiền đi bar, đòi mượn em mà hôm nay chơi sang phết.”

Hùng không nói với ai, chỉ lưu lại ảnh chụp màn hình. Một phần trong anh vẫn muốn tin có sự nhầm lẫn. Tối hôm đó, anh gọi điện cho chị gái, giọng cố giữ bình tĩnh:

– Dạo này anh Hưng thế nào hả chị?

Chị anh ngập ngừng một chút rồi đáp:

– Cũng bình thường em à, ảnh đang xoay việc mới, chắc sắp có lương lại.

– Chị có chắc là… ảnh ổn không?

– Sao em hỏi vậy?– Em… chỉ thấy dạo này chị gầy quá.Đầu dây bên kia im lặng rất lâu, sau đó là tiếng thở dài. 

Rồi chị nói một câu khiến Hùng buốt lạnh:

– Em thấy rồi đúng không?

Hùng không trả lời, nhưng chị anh đã hiểu. Giọng chị nghèn nghẹn:

– Chị biết lâu rồi. Nhưng chị không dám nói. Không dám bỏ. Vì hai đứa nhỏ, vì ba mẹ. Chị sợ người ta nói chị không biết giữ chồng.

– Chị biết mà vẫn để ảnh lấy tiền của em?

– Chị không hề biết ảnh mượn em. 

Chị thề. Ảnh chỉ bảo là mượn bạn, xoay vốn làm ăn. Chị nghĩ là người ngoài, nào ngờ…Hùng cắn chặt môi. 

Sự giận dữ dâng trào nhưng anh không nỡ trút lên chị. Cả cuộc đời chị là hy sinh. Học chưa xong đã nghỉ đi làm nuôi em. Cưới chồng về thì tảo tần, chưa bao giờ sống cho mình. Giờ đây, cả đau khổ cũng chọn chịu một mình.

– Chị nghĩ im lặng như vậy có giữ được gì không?

 – Hùng hỏi, giọng trầm lại.

 – Em giúp chị vì nghĩ gia đình chị đáng được giúp. Nhưng bây giờ, em thấy... em chỉ đang giúp ảnh tiếp tục lừa dối.

– Chị biết 

– chị nghẹn ngào – nhưng em nói đúng, có những sự hy sinh không giúp được ai, chỉ nuôi lớn sự giả dối. Chị sợ con chị lớn lên nhìn thấy ba nó như vậy, sẽ học theo.– Em còn ít tiền tiết kiệm – Hùng nói chậm rãi 

– nếu chị muốn đi, em có thể giúp. Nhưng đừng sống vì danh tiếng hay định kiến. Chị từng dạy em sống là phải biết chọn đúng

 – đừng để đến cuối cùng, chị lại không chọn được cho mình.Sau cuộc gọi đó, Hùng vẫn chưa biết chị gái sẽ làm gì. Nhưng ít nhất, anh đã dừng chuyển tiền. Anh cũng xóa hết ảnh chụp màn hình trong máy

 – không phải vì tha thứ, mà vì không muốn giữ lại vết thương.Tuần sau, chị gái gửi cho anh một tấm hình. Là bàn tay bé xíu của đứa cháu út, nắm chặt tay mẹ. Phía sau là hai vali. Không cần lời nhắn, Hùng cũng hiểu.

Có lẽ, đó không phải kết thúc đẹp. Nhưng đôi khi, buông bỏ lại là khởi đầu tử tế nhất cho một cuộc sống thật.

thông báo

Bài đăng phổ biến

Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng S;ốc

Ông bà chăm cháu mà nói ra 7 câu này thì sớm tan cửa nát nhà, nhất là điều đầu tiên

Chu Ngọc Quang Vinh chính thức lên tiếng: Sau khi đăng nội dung thể hiện vô ơn với đất nước

Đúng ngày 49 của vợ, tôi lau dọn bàn thờ thì t/á/i mặt thấy bát hương bốc cháy ngùn ngụt. Nghi có điềm, tôi nhìn kĩ thì ở dưới là một tờ giấy nhỏ, đọc từng dòng mà tôi run rẩy biết sự thật về người vợ quá cố

Anh trai từ bỏ ước mơ nuôi 3 em gái thành tài, 20 năm sau bà nội hối hận quá muộn

Vừa về làm dâu, buổi tối xong hết công việc mẹ chồng sang phòng rồi đòi giữ hết vàng cưới của vợ chồng tôi. Chưa kịp nói gì bà đã đi thẳng ra két cầm luôn tay nải, tôi chạy theo đòi lại rồi trách móc nhưng sáng hôm sau ngủ dậy thì thầm biết ơn bà

Chồng bắt vợ bỏ th;ai để dễ bề đến với người khác, vợ quyết định bỏ tr;ốn vào miền nam sinh con. 7 năm sau cô dắt 2 con trai trở về, bắt đầu kế hoạch khiến chồng cũ đ;iêu đ;ứng

Hàng xóm nuôi ch-ó sủa bậy cả đêm nhà tôi không thể chợp mắt, không thể chịu nổi, đêm đó tôi lén bỏ 1 thứ trước cửa nhà

Người chồng làm bộ đội hy s/inh trong lúc cứu 5 đứa tr-ẻ bị đ/uối n/ước, vợ đứng trước biển gọi lớn “Chồng ơi, em và con vẫn đứng dây chờ anh về mà”, đúng lúc này tất cả phải chế/t lặng trước cảnh tượng.

Gia đình em chê tôi nhà ngh;èo, lại còn là trai dân tộc thiểu số, ngày cưới tôi lái Porsche đến trong sự ng;ỡ ng;àng của toàn thể quan khách..