Mình mẹ già nuôi con trai đi học bác sĩ, đến ngày tốt nghiệp thuê cả xe ôm lên dự lễ của con nhưng nào ngờ đến cổng trường thì hiệu trưởng đã nhìn vào danh sách và thông báo tin độ;ng tr;ời khiến bà chế/t l/ặng, thật không ngờ…

Mình mẹ già nuôi con trai đi học bác sĩ, đến ngày tốt nghiệp thuê cả xe ôm lên dự lễ của con nhưng nào ngờ đến cổng trường thì hiệu trưởng đã nhìn vào danh sách và thông báo tin độ;ng tr;ời khiến bà chế/t l/ặng, thật không ngờ…



Bà Bảy, một người mẹ quê nghèo, sống trong căn chòi nhỏ cuối làng, quanh năm làm thuê gặt lúa, rửa chén thuê, bán rau ngoài chợ để nuôi đứa con trai duy nhất – thằng Tùng – học bác sĩ.

18 năm trời một mình sớm hôm, không dám mua nổi cái áo mới, không dám ăn một bữa no, tất cả bà đều gom góp gửi lên cho con từng đồng học phí, từng thùng mì, gạo.Cuối cùng, ngày bà chờ đợi cũng tới.

“Mẹ không cần gì, miễn con thành bác sĩ. Sau này con giỏi, ai khinh mẹ cũng mặc. Chỉ cần con thương mẹ là được.”

Tốt nghiệp bác sĩ.
Bà Bảy thuê hẳn một ông xe ôm quen trong làng chở mình vượt hơn trăm cây số, mang theo cả rổ xoài quê và cái áo dài cũ sờn bà cất kỹ từ mấy năm trước.

Cổng trường đại học Y.
Cổng rộng, người đông, tiếng loa vọng vang. Bà bước đi rụt rè, tay cầm chặt giấy mời mà Tùng gửi về qua bưu điện.

“Mẹ cứ tới. Con ra trường hạng giỏi. Con muốn mẹ là người đầu tiên con ôm ngày con thành bác sĩ.”

Bà đến bàn lễ tân, chìa giấy mời run run.
Một cô nhân viên kiểm tra danh sách sinh viên tốt nghiệp, rồi chợt cau mày.

“Tên gì ạ? – Dạ… Trần Văn Tùng. Khoa Y đa khoa. Mã số sinh viên 12…”

Cô nhân viên bối rối kiểm tra lại, rồi quay sang vị hiệu trưởng đang đứng gần đó.

Vị hiệu trưởng cau mày, tiến lại gần, rồi nhìn bà Bảy với ánh mắt ái ngại:

“Bác ơi… tôi xin lỗi… nhưng danh sách tốt nghiệp hôm nay không có tên Trần Văn Tùng.
Cậu ấy đã bị buộc thôi học từ 2 năm trước… vì không đủ tín chỉ, nợ học phí và không quay lại trường từ đó đến nay…”

Bà Bảy chới với như người hụt chân giữa hố sâu.
Miệng bà há ra nhưng không nói được gì.
Tay bà siết chặt cái rổ xoài, mấy quả rơi lăn lóc dưới sân trường nhộn nhịp.

Không… không thể. Mỗi tháng… nó vẫn viết thư… gửi ảnh, có cả bảng điểm… bảo là sắp ra trường…”

Hiệu trưởng cau mày:

“Có thể ai đó giả mạo giấy tờ… hoặc bác bị lừa…”

Về tới quê, bà Bảy không tìm thấy con.
Hỏi hàng xóm mới biết: Tùng đã rời trọ từ 2 năm trước. Mỗi lần gọi điện về nhà, chỉ dùng số lạ rồi tắt máy ngay.

Ba tháng sau, người trong làng xôn xao.
Tùng bị bắt vì tham gia đường dây lừa đảo công nghệ.
Trong bản tin trên TV, bà nhìn thấy nó mặc đồ phạm nhân, không dám ngẩng mặt.Bà không khóc.
Chỉ lặng lẽ mang rổ xoài quê đặt trước cổng trại giam, rồi quay lưng.

Trước khi đi, bà chỉ nói với người gác cổng:

“Nói với nó… mẹ không cần nó giỏi.
Mẹ chỉ cần nó là người… đừng lừa mẹ. Thế thôi.”

thông báo

Bài đăng phổ biến

Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng S;ốc

Ông bà chăm cháu mà nói ra 7 câu này thì sớm tan cửa nát nhà, nhất là điều đầu tiên

Chu Ngọc Quang Vinh chính thức lên tiếng: Sau khi đăng nội dung thể hiện vô ơn với đất nước

Đúng ngày 49 của vợ, tôi lau dọn bàn thờ thì t/á/i mặt thấy bát hương bốc cháy ngùn ngụt. Nghi có điềm, tôi nhìn kĩ thì ở dưới là một tờ giấy nhỏ, đọc từng dòng mà tôi run rẩy biết sự thật về người vợ quá cố

Anh trai từ bỏ ước mơ nuôi 3 em gái thành tài, 20 năm sau bà nội hối hận quá muộn

Vừa về làm dâu, buổi tối xong hết công việc mẹ chồng sang phòng rồi đòi giữ hết vàng cưới của vợ chồng tôi. Chưa kịp nói gì bà đã đi thẳng ra két cầm luôn tay nải, tôi chạy theo đòi lại rồi trách móc nhưng sáng hôm sau ngủ dậy thì thầm biết ơn bà

Chồng bắt vợ bỏ th;ai để dễ bề đến với người khác, vợ quyết định bỏ tr;ốn vào miền nam sinh con. 7 năm sau cô dắt 2 con trai trở về, bắt đầu kế hoạch khiến chồng cũ đ;iêu đ;ứng

Hàng xóm nuôi ch-ó sủa bậy cả đêm nhà tôi không thể chợp mắt, không thể chịu nổi, đêm đó tôi lén bỏ 1 thứ trước cửa nhà

Người chồng làm bộ đội hy s/inh trong lúc cứu 5 đứa tr-ẻ bị đ/uối n/ước, vợ đứng trước biển gọi lớn “Chồng ơi, em và con vẫn đứng dây chờ anh về mà”, đúng lúc này tất cả phải chế/t lặng trước cảnh tượng.

Gia đình em chê tôi nhà ngh;èo, lại còn là trai dân tộc thiểu số, ngày cưới tôi lái Porsche đến trong sự ng;ỡ ng;àng của toàn thể quan khách..