Cậu sinh viên năm cuối và bà Trâm U50, sau đêm tân hôm anh ta bỏ thứ gì vào cốc nước…

 

Bà Trâm chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ kết hôn ở tuổi 50. Cả đời bà dành hết cho công việc, xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng. Bà có một công ty riêng, nhà cao cửa rộng, xe sang, nhưng mỗi khi trở về nhà, chỉ có sự cô đơn chờ đón bà. Những đêm dài, bà ngồi lặng lẽ bên ly rượu vang, tự hỏi liệu thành công có đáng để đánh đổi cả thanh xuân hay không.

Mọi thứ thay đổi khi bà gặp Hoàng, một chàng sinh viên kém bà hơn 20 tuổi. Hôm đó, bà tham gia một buổi hội thảo về kinh doanh và vô tình gặp Hoàng khi anh là tình nguyện viên hỗ trợ sự kiện. Hoàng có nụ cười rạng rỡ, ánh mắt sáng đầy sức sống. Anh giúp bà tìm ghế ngồi, rồi bất ngờ mở lời:

“Cháu đã nghe về cô từ lâu. Cô đúng là một hình mẫu lý tưởng cho những người trẻ như cháu.”

Bà Trâm bật cười, không biết chàng trai này đang nịnh nọt hay thật lòng ngưỡng mộ. Nhưng ánh mắt của Hoàng không có vẻ gì là giả dối. Sau buổi hội thảo, Hoàng chủ động xin số điện thoại bà. Từ hôm đó, cả hai bắt đầu nhắn tin, gọi điện thường xuyên. Hoàng luôn có cách nói chuyện khiến bà thấy mình trẻ lại. Những cuộc hẹn hò bí mật bắt đầu, những bữa tối dưới ánh nến, những lần Hoàng đón bà từ công ty với một bó hoa tươi thắm. Trái tim đã ngủ yên bao năm của bà bỗng đập rộn ràng trở lại.

Mặc kệ lời bàn tán, bà Trâm quyết định kết hôn với Hoàng. Đám cưới của họ gây xôn xao cả giới kinh doanh. Bạn bè, đối tác đều tò mò: “Cô ấy thực sự yêu chàng trai trẻ đó hay chỉ đang muốn tìm chút niềm vui cuối đời?” Nhưng bà Trâm mặc kệ tất cả, chỉ biết rằng mình đang hạnh phúc.

Những ngày đầu sau đám cưới, Hoàng vẫn ngọt ngào như thuở ban đầu. Nhưng rồi, mọi thứ dần thay đổi. Anh thường xuyên xin tiền, hết mua xe lại muốn đầu tư vào một dự án kinh doanh nào đó. Bà Trâm ban đầu không để ý, nghĩ rằng chồng trẻ có chí tiến thủ. Nhưng rồi bà nhận ra, Hoàng chỉ biết tiêu tiền mà chẳng hề nghiêm túc với bất cứ kế hoạch nào.

Một buổi tối, Hoàng lại đề cập đến chuyện tiền bạc:

“Em muốn mở một quán cà phê. Chỉ cần hai tỷ thôi, anh tin chắc sẽ thành công.”

Bà Trâm nhìn chồng, nhẹ nhàng hỏi:
“Anh đã tìm hiểu thị trường chưa? Đã có kế hoạch kinh doanh rõ ràng chưa?”

Hoàng ngập ngừng, rồi cười gượng: “Chuyện đó… từ từ tính. Chẳng phải em có tiền sao?”

Bà Trâm im lặng. Lần đầu tiên, bà cảm thấy bất an.

Một ngày nọ, bà Trâm về nhà sớm hơn dự kiến. Căn nhà vắng lặng, chỉ có tiếng cười nói khe khẽ từ phòng khách. Bà nhẹ nhàng bước vào và chết lặng khi thấy Hoàng đang ngồi sát bên một cô gái trẻ. Bụng cô gái đã hơi nhô lên, và Hoàng đang dịu dàng đặt tay lên đó:

“Anh sẽ sớm ly hôn với bà ta. Khi có tiền rồi, chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu.”

Bà Trâm cảm thấy đầu óc quay cuồng. Bà siết chặt bàn tay, cố giữ bình tĩnh rồi bước ra khỏi bóng tối:

“Hay nhỉ. Tôi không ngờ mình lại đang nuôi chồng cho người khác.”

Hoàng giật mình, mặt cắt không còn giọt máu. Cô gái bên cạnh hoảng hốt đứng dậy.

“Em… em về trước đây.” – cô ta lắp bắp, rồi vội vã rời khỏi.

Hoàng lúng túng: “Em… nghe anh giải thích đã.”

Bà Trâm khoanh tay, ánh mắt sắc lạnh: “Giải thích gì? Tôi ngu ngốc thật, tưởng rằng anh yêu tôi. Hóa ra tôi chỉ là một con bò sữa để anh vắt kiệt.”

Hoàng im lặng. Hắn biết mình đã bị lật tẩy.


Cái kết

Hôm sau, bà Trâm đưa đơn ly hôn. Hoàng cầu xin tha thứ, nhưng bà chỉ lạnh lùng đáp:

“Anh chưa từng yêu tôi. Anh chỉ yêu tiền của tôi. Nhưng đáng tiếc, tôi đã có hợp đồng hôn nhân từ trước. Anh ra đi, nhưng không nhận được một xu nào đâu.”

Hoàng đờ đẫn, không tin vào tai mình. Hắn biết rằng tất cả đã kết thúc.

Sau khi ly hôn, bà Trâm một lần nữa trở về cuộc sống độc thân. Nhưng lần này, bà không còn cảm thấy cô đơn nữa. Bà nhận ra rằng, hạnh phúc không phải là có một người đàn ông bên cạnh, mà là biết yêu thương chính bản thân mình.

thông báo

Bài đăng phổ biến

Ông bà chăm cháu mà nói ra 7 câu này thì sớm tan cửa nát nhà, nhất là điều đầu tiên

Chu Ngọc Quang Vinh chính thức lên tiếng: Sau khi đăng nội dung thể hiện vô ơn với đất nước

Đúng ngày 49 của vợ, tôi lau dọn bàn thờ thì t/á/i mặt thấy bát hương bốc cháy ngùn ngụt. Nghi có điềm, tôi nhìn kĩ thì ở dưới là một tờ giấy nhỏ, đọc từng dòng mà tôi run rẩy biết sự thật về người vợ quá cố

NҺỏ vàι gιọt dầu gιó lȇп tỏι: Lợι ícҺ tuүệt vờι, gιảι quүết пgaү vấп ƌḕ пҺà пào cũпg gặp

Năm ngoái, mẹ chồng tôi đ;;ộ;t ng;;ộ;;t ốm nên phải đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Nhìn bà nằm im lìm trên giường b;ệ;nh, xung quanh là dây nhợ chằng chịt, tôi vừa lo lắng vừa s;ợ h;ãi. Chi phí điều trị quá cao, hai vợ chồng xoay sở đủ kiểu mà vẫn thiếu trước hụt sau nên đành phải gọi điện cho anh rể và chị dâu để bàn bạc. Lúc nhìn tờ hóa đơn viện phí, anh rể nhíu mày, thở dài một tiếng rồi ngập ngừng nói anh chị đang làm ăn túng thiếu nên không có tiền, chỉ có vợ chồng tôi thương mẹ thì lo cho mẹ. Thế là có bao nhiêu vàng cưới tôi bán sạch lo cho bà, đến lúc bà tỉnh lại làm di chúc thì chỉ để cho vợ chồng tôi sổ tiết kiệm 35 triệu còn miếng đất đang ở cho anh chị, tôi đi;;ế;;ng người không hiểu lý do, rõ ràng vợ chồng tôi chăm mẹ anh chị có đoái hoài đến đâu. Nhưng rồi tôi hít sâu, cố gắng dằn cơn tức giận xuống. Lúc này có c;ã;i nhau cũng chẳng thay đổi được gì. Vài ngày sau, mẹ chồng tôi q;;u;;a đ;;ờ;;i. Đúng như bà sắp xếp, căn nhà rơi vào tay anh rể và chị dâu. Tôi cầm trên tay quyển sổ ngân hàng với con số 35 triệu, cảm giác vừa u;ất ứ;c vừa th;ất vọng. Sáng hôm sau, tôi cầm thẻ ngân hàng của mẹ chồng ra ngân hàng để rút ti;ề;n. Khi nhân viên kiểm tra tài khoản, cô ấy bỗng ngẩng đầu lên nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc…

Nhà nghèo, mặc vợ con đ::ói kh::át, chồng bán cả vàng cưới, vay mượn thêm, gom 100 triệu để xây mộ tổ tiên to nhất làng: “Không thể để nhà khác k:h::inh nhà anh được”. Mặc vợ khuyên can hết lời, Cứ thư thả 1-2 năm nữa cho kinh tế ổn định. Chồng không nghe đúng gần TẾT ngày khánh thành mộ thì nhận tin s::ét đ:::ánh…

Vợ chồng tôi quanh năm gắn bó với ruộng đồng, bày gà nuôi lợn, chẳng mấy khi rảnh rang. Căn nhà cũ kỹ đã chịu đựng mưa nắng suốt mấy chục năm, mỗi lần giông gió kéo về, nước dột tứ phía, đến tựa lưng vào tường cũng chẳng dám. Nghĩ đến chuyện sửa sang, chúng tôi lại thở dài—bữa ăn còn chỉ đủ no, nói gì đến xây nhà mới. Ngày con trai lấy vợ, tôi vừa mừng vừa lo. Con bé là người thành phố, khéo léo, hiểu chuyện, nhưng liệu có chịu nổi cảnh lam lũ ở quê? Thế mà mọi thứ lại hoàn toàn trái ngược. Con dâu chưa bao giờ than phiền, chẳng những thế còn chu toàn việc nhà, chăm sóc bố mẹ chồng như ruột thịt. Hôm rồi, hai con về ăn cơm rồi bảo sẽ xây lại nhà cho vợ chồng tôi—một căn hai tầng vững chãi, khang trang. Chúng tôi từ chối mãi, nhưng cuối cùng cũng chẳng thắng nổi sự kiên trì của các con. Ngày tân gia, khi tôi xuống bếp chuẩn bị mâm cơm cúng, vừa mở tủ, một chiếc phong bì nhỏ rơi xuống. Cầm lên, mở ra đọc, tôi chết lặng. Mắt nhòe đi, tay run rẩy, tim như bị ai bóp nghẹn. Vợ tôi từ trên nhà đi xuống, thấy tôi thất thần liền hỏi. Tôi đưa lá thư cho bà ấy. Đọc xong, bà cũng đứng sững, rồi bật khóc, ôm chặt lấy tôi. Hóa ra...

Cô giúp việc lâu năm đột nhiên dắt bạn trai về ra mắt vợ chồng tôi, những chuyện diễn ra sau đó khiến tôi không tin vào mắt mình

Phụ nữ khi yêu rất sâu đậm mới nói cho bạn 5 bí mật пàყ

Vì sao phụ nữ không thể dừng lại sau khi ngoại tình lần đầu tiên: 3 người đàn bà tâm sự