Như thường lệ sau bữa cơm, chồng tôi phụ trách dọn dẹp nhưng hôm nay khi đang rửa, anh lỡ tay làm rơi một chiếc bát xuống sàn vỡ tan. Tiếng động bất ngờ làm tôi bật dậy: “Anh làm cái gì mà vụng về thế. Có mỗi việc rửa bát cũng không xong. Anh lúc nào cũng bất cẩn như vậy, thật v:ô d:ụng”. Chồng tôi đứng lặng, ánh mắt thoáng vẻ ngỡ ngàng, rồi anh nhặt từng mảnh vỡ. Nào ngờ, chuyện cỏn con ấy đã dẫn đến bi kịch mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới… 👇 Đọc tiếp dưới bình luận

 

Anh vẫn cười khi tôi hỏi han nhưng hời hợt, chẳng còn sự ấm áp quen thuộc.

Tôi 34 tuổi, chồng 32, kết hôn được bảy năm, có cậu con trai năm tuổi. Cuộc sống gia đình bình thường, không dư dả nhưng cũng đủ đầy, chỉ có điều cả hai đều bận rộn với công việc. Chồng tôi hiền lành, chịu khó, luôn cố gắng đỡ đần việc nhà để tôi có thời gian nghỉ ngơi, dù những việc anh làm vẫn còn vụng về. Hôm đó, tôi về nhà sau một ngày dài mệt mỏi. Công việc ở công ty dạo này nhiều áp lực khiến tôi dễ nổi nóng. Vừa bước vào nhà, thấy con đang chơi đồ chơi, còn chồng nấu ăn, mâm cơm được dọn ra đơn giản nhưng ấm cúng, tôi chẳng buồn nói một lời cảm ơn, chỉ im lặng ăn.

Sau bữa cơm, như thường lệ, chồng tôi đứng dậy gom chén bát nhưng khi đang rửa, anh lỡ tay làm rơi một chiếc bát xuống sàn vỡ tan. Tiếng động bất ngờ làm tôi bật dậy, cơn bực dọc dồn nén cả ngày bùng lên: “Anh làm cái gì mà vụng về thế. Có mỗi việc rửa bát cũng không xong. Anh lúc nào cũng bất cẩn như vậy, thật vô dụng”. Chồng tôi đứng lặng, ánh mắt thoáng vẻ ngỡ ngàng, rồi anh nhặt từng mảnh vỡ. Tôi nhận ra mình quá lời nhưng không thể dừng lại, lẳng lặng vào phòng.

Tối đó, khi con ngủ, tôi ngồi cạnh chồng xin lỗi. Tôi nói mình đã không nên to tiếng như vậy, rằng tôi mệt mỏi nên lỡ lời. Chồng tôi chỉ đáp lại bằng một nụ cười nhạt: “Không sao đâu, anh hiểu mà”. Dù anh nói thế, tôi vẫn nhận ra nét buồn trong mắt anh. Những ngày sau đó, chồng tôi vẫn làm mọi việc như thường, chăm sóc con, nấu cơm, dọn dẹp nhưng ít nói hơn hẳn, không còn nói đùa vui. Anh vẫn cười khi tôi hỏi han nhưng hời hợt, chẳng còn sự ấm áp quen thuộc. Tôi hối hận rất nhiều, biết mình sai nhưng ngoài việc xin lỗi, tôi không biết phải làm gì để xoa dịu nỗi buồn trong anh.

Mỗi lần nhìn con chơi đùa cùng bố, tôi lại càng thấy day dứt. Con luôn nói bố là người hùng, tôi đáng ra phải trân trọng anh hơn ai hết, lại làm tổn thương anh chỉ vì chuyện nhỏ nhặt. Tôi ngồi lặng lẽ nhớ lại những ngày đầu bên nhau, khi anh nói sẽ làm tất cả để tôi được hạnh phúc. Anh chưa bao giờ than phiền dù cuộc sống vất vả thế nào, luôn nhường nhịn và quan tâm tôi. Còn tôi chẳng hiểu sao lại buông những lời cay nghiệt như vậy? Tôi không biết phải làm gì để khiến chồng nguôi ngoai, chỉ biết nhìn anh, nhìn con rồi tự trách mình. Phải chăng tình yêu anh dành cho tôi đã mệt mỏi vì những lần tổn thương lặp lại? Phải chăng, tôi đã quên mất cách yêu anh như những ngày đầu?

thông báo

Bài đăng phổ biến

Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng S;ốc

Bị Chồng đ;uổi đi, tôi đành nhận lời làm vợ anh phụ hồ để có chỗ ở, 3 tháng sau ch/oáng v/áng khi..

Ông bà chăm cháu mà nói ra 7 câu này thì sớm tan cửa nát nhà, nhất là điều đầu tiên

Chu Ngọc Quang Vinh chính thức lên tiếng: Sau khi đăng nội dung thể hiện vô ơn với đất nước

Đúng ngày 49 của vợ, tôi lau dọn bàn thờ thì t/á/i mặt thấy bát hương bốc cháy ngùn ngụt. Nghi có điềm, tôi nhìn kĩ thì ở dưới là một tờ giấy nhỏ, đọc từng dòng mà tôi run rẩy biết sự thật về người vợ quá cố

Anh trai từ bỏ ước mơ nuôi 3 em gái thành tài, 20 năm sau bà nội hối hận quá muộn

Tôi vừa vẫy vừa gào lên: – Làm ơn chở em tới trường thi với! Xe em h/ỏng, không có điện thoại! Làm ơn…!

Chồng bắt vợ bỏ th;ai để dễ bề đến với người khác, vợ quyết định bỏ tr;ốn vào miền nam sinh con. 7 năm sau cô dắt 2 con trai trở về, bắt đầu kế hoạch khiến chồng cũ đ;iêu đ;ứng

Vừa về làm dâu, buổi tối xong hết công việc mẹ chồng sang phòng rồi đòi giữ hết vàng cưới của vợ chồng tôi. Chưa kịp nói gì bà đã đi thẳng ra két cầm luôn tay nải, tôi chạy theo đòi lại rồi trách móc nhưng sáng hôm sau ngủ dậy thì thầm biết ơn bà

Gia đình em chê tôi nhà ngh;èo, lại còn là trai dân tộc thiểu số, ngày cưới tôi lái Porsche đến trong sự ng;ỡ ng;àng của toàn thể quan khách..