Đây là cuộc hôn nhân đầu tiên của tôi nhưng lại là lần thứ 2 chồng tôi đi hỏi vợ. Anh ấy từng có một tổ ấm hạnh phúc kéo dài gần 5 năm, nhưng sau đó do bất đồng quan điểm nên họ tan vỡ. Ngay lúc mới quen nhau chồng tôi đã chủ động kể hết chuyện quá khứ, anh không hề giấu giếm bất kỳ điều gì và bảo tôi không cần lo lắng đến vợ cũ. Chị ấy đã mang con đi sống ở nơi khác rất xa, thi thoảng bố con anh mới gặp lại nhau ăn uống trò chuyện. Tuy nhiên vẫn còn điều khiến tôi lăn tăn là chuyện từ hôm ăn hỏi. Vì nhà trai nhà gái xa nhau nên tôi chỉ lo mỗi việc chuẩn bị bên nhà mình. Đến khi rước dâu về nhà chồng thì tôi mới phát hiện ra bên thông gia không hề dựng rạp! Từ ngoài phố vào trong ngõ vẫn y nguyên như ngày thường, chẳng có dấu hiệu gì của một gia đình đang có hỷ. Xe rước dâu về đến nơi cũng không có ai chào đón, mẹ chồng giục tôi vào làm lễ gia tiên nhanh chóng xong thôi. Mọi thứ hôm đó diễn ra vội vàng khiến tôi hơi choáng. Hàng xóm xung quanh có vẻ cũng không biết gì hết, đám hỏi diễn ra vào ngày thường nên khu phố yên tĩnh đến lạ. Tôi đi bộ vào nhà chồng mà chẳng ai nhìn ngó thắc mắc. Tự dưng tôi cảm giác mình như “người vô hình”, lấy chồng 2 tháng rồi mà bố mẹ chồng chẳng giới thiệu tôi với hàng xóm nào xung quanh. Ban ngày tôi đi làm, chiều tối về cơm nước xong cũng chẳng đi đâu mấy nên chưa giao du với ai cả. Nhận ra nỗi ưu tư của tôi nên chồng đã giải thích ngay lập tức. Anh nói bố mẹ anh trọng thể diện nên không muốn thiên hạ bàn tán chuyện trong nhà, lần đầu cưới ồn ào rồi nên lần hai cố ý làm lặng lẽ cho người ta đỡ soi. Chuyện anh ly hôn vợ cũ cũng rất ít người biết, khu phố này toàn người hay ngồi lê đôi mách nên bố mẹ anh không muốn họ bàn tán về nội bộ nhà mình. Hôm qua, tự dưng mẹ chồng gọi tôi ra và cho 1 triệu đi làm tóc ăn Tết. Tôi từ chối không cầm thì bà cứ dúi vào tay, bắt tôi phải đi cắt tóc ngắn và nhuộm màu nâu trầm. Bà bảo kiểu ấy vừa đẹp vừa sang, tôi tham khảo trên mạng thấy cũng ổn nên vui vẻ cầm tiền đi ra salon tóc.. ..........................................ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

 

Mẹ cҺồпg Ьỗпg Ԁưпg cҺo tιḕп ƌι làm ƌẹρ ăп Tết, tȏι cɑү ƌắпg kҺι Ьιết sự tҺật ρҺíɑ sɑu Һàпg rào



Có thể là hình ảnh về 1 người

Đúng là con dȃu thì mãi mãi khȏng bao giờ ᵭược coi là ruột thịt…

Tôi sinh ra là một cô gái gốc tỉnh lẻ, một mình vật lộn mưu sinh ở thủ đô đã gần chục năm. 27 tuổi tôi vẫn ế, đến năm 28 tuổi thì được anh họ mai mối với đồng nghiệp của anh. Sau một thời gian tìm hiểu yêu đương thì chúng tôi tổ chức đám cưới, tôi chuyển về sống chung với cả gia đình chồng.

Đây là cuộc hôn nhân đầu tiên của tôi nhưng lại là lần thứ 2 chồng tôi đi hỏi vợ. Anh ấy từng có một tổ ấm hạnh phúc kéo dài gần 5 năm, nhưng sau đó do bất đồng quan điểm nên họ tan vỡ. Ngay lúc mới quen nhau chồng tôi đã chủ động kể hết chuyện quá khứ, anh không hề giấu giếm bất kỳ điều gì và bảo tôi không cần lo lắng đến vợ cũ. Chị ấy đã mang con đi sống ở nơi khác rất xa, thi thoảng bố con anh mới gặp lại nhau ăn uống trò chuyện.

Chị vợ cũ cũng biết chồng tôi đã tái hôn, bữa đám cưới còn gửi quà và hoa chúc mừng cho chúng tôi nữa. Họ ly hôn cách đây hơn 1 năm rồi, tôi không liên quan gì đến quá khứ của chồng nên cũng thoải mái tâm lý. Chị vợ cũ có vẻ là người văn minh tử tế, không có dấu hiệu gì của việc muốn gây rắc rối cho tôi.

Tuy nhiên vẫn còn điều khiến tôi lăn tăn là chuyện từ hôm ăn hỏi. Vì nhà trai nhà gái xa nhau nên tôi chỉ lo mỗi việc chuẩn bị bên nhà mình. Đến khi rước dâu về nhà chồng thì tôi mới phát hiện ra bên thông gia không hề dựng rạp! Từ ngoài phố vào trong ngõ vẫn y nguyên như ngày thường, chẳng có dấu hiệu gì của một gia đình đang có hỷ. Xe rước dâu về đến nơi cũng không có ai chào đón, mẹ chồng giục tôi vào làm lễ gia tiên nhanh chóng xong thôi.

Mọi thứ hôm đó diễn ra vội vàng khiến tôi hơi choáng. Hàng xóm xung quanh có vẻ cũng không biết gì hết, đám hỏi diễn ra vào ngày thường nên khu phố yên tĩnh đến lạ. Tôi đi bộ vào nhà chồng mà chẳng ai nhìn ngó thắc mắc.

Toàn bộ quá trình cưới hỏi chỉ diễn ra rình rang ở quê tôi, còn lại nhà chồng trên thành phố không làm gì cả, không mời bất kỳ ai ngoài họ hàng thân thiết về đón dâu. Tự dưng tôi cảm giác mình như “người vô hình”, lấy chồng 2 tháng rồi mà bố mẹ chồng chẳng giới thiệu tôi với hàng xóm nào xung quanh. Ban ngày tôi đi làm, chiều tối về cơm nước xong cũng chẳng đi đâu mấy nên chưa giao du với ai cả.

Mẹ chồng bỗng dưng cho tiền đi làm đẹp ăn Tết, tôi cay đắng khi biết sự thật phía sau hàng rào - Ảnh 1.

Nhận ra nỗi ưu tư của tôi nên chồng đã giải thích ngay lập tức. Anh nói bố mẹ anh trọng thể diện nên không muốn thiên hạ bàn tán chuyện trong nhà, lần đầu cưới ồn ào rồi nên lần hai cố ý làm lặng lẽ cho người ta đỡ soi. Chuyện anh ly hôn vợ cũ cũng rất ít người biết, khu phố này toàn người hay ngồi lê đôi mách nên bố mẹ anh không muốn họ bàn tán về nội bộ nhà mình. 

Tôi là đứa biết điều và cũng không có nhu cầu khoe khoang thể hiện, chồng nói sao thì tôi nghe thế. Để thiên hạ chọc ngoáy chuyện mình làm vợ hai thì cũng chẳng hay ho gì, có lẽ bố mẹ chồng làm vậy để bảo vệ con dâu thôi nên tôi im lặng cho qua.

Thế nhưng ở đời thiệt thòi hay tỉ lệ thuận với sự biết điều. Vì quá coi trọng sĩ diện nên mẹ chồng đã khiến tôi tổn thương sâu sắc.

Chuyện là hôm qua, tự dưng mẹ chồng gọi tôi ra và cho 1 triệu đi làm tóc ăn Tết. Tôi từ chối không cầm thì bà cứ dúi vào tay, bắt tôi phải đi cắt tóc ngắn và nhuộm màu nâu trầm. Bà bảo kiểu ấy vừa đẹp vừa sang, tôi tham khảo trên mạng thấy cũng ổn nên vui vẻ cầm tiền đi ra salon tóc. Mất 4 tiếng mới xong quả đầu mới, tôi về nhà khoe thì mẹ chồng gật gù vẻ hài lòng. Chồng tôi thì thầm khen vợ ngoan, biết nghe lời mẹ.

Hôm nay tôi mang tóc mới đi làm cũng được đồng nghiệp khen tới tấp. Mọi người quen với hình ảnh tôi để tóc dài suốt bao năm rồi, giờ thay đổi một chút cũng thú vị đấy chứ.

Tôi ôm niềm vui nho nhỏ ấy cả ngày hôm nay, đến lúc tan làm về nhà thì xảy ra chuyện. Xong việc sớm nên tôi ra chợ mua hẳn con vịt béo, định về làm xáo măng cho cả nhà ăn đổi vị. Vừa dừng xe ở hàng rào thì tôi nghe tiếng mẹ chồng nói chuyện điện thoại trong phòng khách. Bà không để ý tiếng xe tôi đi về nên cứ say sưa cười nói. Chừng dăm ba câu thì tôi nhận ra mẹ đang tâm sự với họ hàng ở nước ngoài, gọi video thăm hỏi này nọ linh tinh.

Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như tôi không vô tình nghe thấy tên mình trong cuộc hội thoại đó. Người bà con xa kia hỏi thăm dâu mới như nào, mẹ chồng tôi chẹp miệng bảo cũng ổn. Bà khen tôi ngoan, biết nghe lời, chăm chỉ, hiền lành, chưa từng cãi câu nào cả. Xong bà khoe hôm qua vừa cho tôi tiền đi làm tóc. Loanh quanh một hồi tự dưng lòi ra lý do thật khiến mẹ chồng đối xử tốt với tôi như thế. Hóa ra là vì bà muốn tôi thay đổi ngoại hình cho giống với chị con dâu cũ!

Đứng bên ngoài nghe từng lời mẹ chồng thủ thỉ trong điện thoại mà tôi rùng mình. Ông bà là cựu cán bộ viên chức, có quan điểm sống rất mẫu mực và truyền thống, thế nên việc con trai cưới 2 vợ là điều khiến ông bà rất phiền lòng. Bà nghĩ rằng hàng xóm không ai biết chuyện chồng tôi đã chia tay vợ cũ, thế nên bà cố tình bắt tôi cắt tóc giống con dâu cũ để người ta nghĩ chồng tôi vẫn chung sống với chị kia.

Đời thuở nhà ai, mẹ chồng lại có suy nghĩ kỳ quặc vậy không hả trời?!? Vậy là trong mắt bà, tôi chỉ là một đứa thay thế thôi sao? Tôi với vợ cũ của chồng là 2 người khác nhau hoàn toàn, kể cả phong cách giống hệt nhau đi chăng nữa thì cũng khó mà nhầm lẫn. Chồng từng cho tôi xem ảnh chị vợ cũ, đúng là kiểu tóc chị ấy giống tôi nhưng vóc dáng thì khác biệt hoàn toàn. Chưa kể chị ấy đã rời khỏi căn nhà này gần 2 năm rồi, làm sao hàng xóm không nhận ra tôi là người mới lạ ở đây chứ! Có thể họ không xì xào đến tai nhà chồng tôi thôi, chứ chỉ mỗi mái tóc đã che giấu được thân phận thì đời này đã không có lắm chuyện thị phi.

Nghe thủng tâm sự của mẹ chồng xong tôi bỗng trào lên cảm giác thất vọng. Bỗng dưng tôi thấy đầu óc hoang mang, không biết lâu nay mẹ chồng thực lòng thương tôi hay bà làm mọi thứ chỉ để giữ sĩ diện hão cho gia đình bà?...

thông báo

Bài đăng phổ biến

Ông bà chăm cháu mà nói ra 7 câu này thì sớm tan cửa nát nhà, nhất là điều đầu tiên

Chu Ngọc Quang Vinh chính thức lên tiếng: Sau khi đăng nội dung thể hiện vô ơn với đất nước

Đúng ngày 49 của vợ, tôi lau dọn bàn thờ thì t/á/i mặt thấy bát hương bốc cháy ngùn ngụt. Nghi có điềm, tôi nhìn kĩ thì ở dưới là một tờ giấy nhỏ, đọc từng dòng mà tôi run rẩy biết sự thật về người vợ quá cố

NҺỏ vàι gιọt dầu gιó lȇп tỏι: Lợι ícҺ tuүệt vờι, gιảι quүết пgaү vấп ƌḕ пҺà пào cũпg gặp

Năm ngoái, mẹ chồng tôi đ;;ộ;t ng;;ộ;;t ốm nên phải đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Nhìn bà nằm im lìm trên giường b;ệ;nh, xung quanh là dây nhợ chằng chịt, tôi vừa lo lắng vừa s;ợ h;ãi. Chi phí điều trị quá cao, hai vợ chồng xoay sở đủ kiểu mà vẫn thiếu trước hụt sau nên đành phải gọi điện cho anh rể và chị dâu để bàn bạc. Lúc nhìn tờ hóa đơn viện phí, anh rể nhíu mày, thở dài một tiếng rồi ngập ngừng nói anh chị đang làm ăn túng thiếu nên không có tiền, chỉ có vợ chồng tôi thương mẹ thì lo cho mẹ. Thế là có bao nhiêu vàng cưới tôi bán sạch lo cho bà, đến lúc bà tỉnh lại làm di chúc thì chỉ để cho vợ chồng tôi sổ tiết kiệm 35 triệu còn miếng đất đang ở cho anh chị, tôi đi;;ế;;ng người không hiểu lý do, rõ ràng vợ chồng tôi chăm mẹ anh chị có đoái hoài đến đâu. Nhưng rồi tôi hít sâu, cố gắng dằn cơn tức giận xuống. Lúc này có c;ã;i nhau cũng chẳng thay đổi được gì. Vài ngày sau, mẹ chồng tôi q;;u;;a đ;;ờ;;i. Đúng như bà sắp xếp, căn nhà rơi vào tay anh rể và chị dâu. Tôi cầm trên tay quyển sổ ngân hàng với con số 35 triệu, cảm giác vừa u;ất ứ;c vừa th;ất vọng. Sáng hôm sau, tôi cầm thẻ ngân hàng của mẹ chồng ra ngân hàng để rút ti;ề;n. Khi nhân viên kiểm tra tài khoản, cô ấy bỗng ngẩng đầu lên nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc…

Nhà nghèo, mặc vợ con đ::ói kh::át, chồng bán cả vàng cưới, vay mượn thêm, gom 100 triệu để xây mộ tổ tiên to nhất làng: “Không thể để nhà khác k:h::inh nhà anh được”. Mặc vợ khuyên can hết lời, Cứ thư thả 1-2 năm nữa cho kinh tế ổn định. Chồng không nghe đúng gần TẾT ngày khánh thành mộ thì nhận tin s::ét đ:::ánh…

Vợ chồng tôi quanh năm gắn bó với ruộng đồng, bày gà nuôi lợn, chẳng mấy khi rảnh rang. Căn nhà cũ kỹ đã chịu đựng mưa nắng suốt mấy chục năm, mỗi lần giông gió kéo về, nước dột tứ phía, đến tựa lưng vào tường cũng chẳng dám. Nghĩ đến chuyện sửa sang, chúng tôi lại thở dài—bữa ăn còn chỉ đủ no, nói gì đến xây nhà mới. Ngày con trai lấy vợ, tôi vừa mừng vừa lo. Con bé là người thành phố, khéo léo, hiểu chuyện, nhưng liệu có chịu nổi cảnh lam lũ ở quê? Thế mà mọi thứ lại hoàn toàn trái ngược. Con dâu chưa bao giờ than phiền, chẳng những thế còn chu toàn việc nhà, chăm sóc bố mẹ chồng như ruột thịt. Hôm rồi, hai con về ăn cơm rồi bảo sẽ xây lại nhà cho vợ chồng tôi—một căn hai tầng vững chãi, khang trang. Chúng tôi từ chối mãi, nhưng cuối cùng cũng chẳng thắng nổi sự kiên trì của các con. Ngày tân gia, khi tôi xuống bếp chuẩn bị mâm cơm cúng, vừa mở tủ, một chiếc phong bì nhỏ rơi xuống. Cầm lên, mở ra đọc, tôi chết lặng. Mắt nhòe đi, tay run rẩy, tim như bị ai bóp nghẹn. Vợ tôi từ trên nhà đi xuống, thấy tôi thất thần liền hỏi. Tôi đưa lá thư cho bà ấy. Đọc xong, bà cũng đứng sững, rồi bật khóc, ôm chặt lấy tôi. Hóa ra...

Cô giúp việc lâu năm đột nhiên dắt bạn trai về ra mắt vợ chồng tôi, những chuyện diễn ra sau đó khiến tôi không tin vào mắt mình

Phụ nữ khi yêu rất sâu đậm mới nói cho bạn 5 bí mật пàყ

Vì sao phụ nữ không thể dừng lại sau khi ngoại tình lần đầu tiên: 3 người đàn bà tâm sự