Tôi có một người anh trai nhìn từ ngoài vào thì không ai chê được điểm nào, nhưng để sống được với anh ấy mấy chục năm trời, chị dâu tôi chắc cũng chẳng dễ dàng gì. Một lần, bọn chúng c::ãi nh:au to, con trai anh mời cả bố mẹ 2 bên cùng đến nhà nó để họp gia đình. Tình hình có vẻ căng thẳng. Hôm đó tôi đi công tác nên cũng có mặt. Cháu trai mời luôn chú họp cùng. Tôi cũng ngại nên chỉ ngồi nghe. Sự tình cũng chẳng có gì to tát cả. Cháu trai nói rằng…

 

Tôi có một người anh trai nhìn từ ngoài vào thì không ai chê được điểm nào, nhưng để sống được với anh ấy mấy chục năm trời, chị dâu tôi chắc cũng chẳng dễ dàng gì.

Gia đình anh ấy có 2 con đủ nếp đủ tẻ. Con trai đã lập gia đình được 3 năm, đang sống ở Hà Nội. Anh đã có một cháu nội, nhưng vợ chồng con trai anh hay cãi vã, thỉnh thoảng chị dâu tôi lại phải xuống để dàn xếp thì mới ổn thoả.

Một lần, bọn chúng cãi nhau to, con trai anh mời cả bố mẹ 2 bên cùng đến nhà nó để họp gia đình. Tình hình có vẻ căng thẳng. Hôm đó tôi đi công tác nên cũng có mặt. Cháu trai mời luôn chú họp cùng. Tôi cũng ngại nên chỉ ngồi nghe.

Sự tình cũng chẳng có gì to tát cả. Cháu trai nói rằng vợ có những thói quen xấu như giầy dép, túi ví, quần áo thay ra vứt bừa bãi, mỗi chỗ một thứ. Chồng góp ý nhiều lần rồi, lần nào cũng khó chịu, rồi vùng vằng, giận dỗi.

Đi làm về có mỗi việc tháo giày ra, để lên cái giá giày thôi mà không biết chồng phải nhắc bao nhiêu lần, vẫn chứng nào tật nấy. Còn bảo để đấy có sao đâu, mai lại đi mà.

Cái cốc uống nước xong cũng không đổ nước thừa đi rồi úp vào khay, mà cứ để luôn ở bàn. Đến lần uống sau lại lấy cái khác. Trên bàn ăn lúc nào cũng có 2-3 cái cốc nước uống dở như vậy.

Nhà vệ sinh thuê người dọn dẹp chỉ được 2-3 hôm lại bẩn thỉu như nhà vệ sinh công cộng. Mỗi lần vào nhà vệ sinh thấy khó thở, buồn nôn. Chồng nhắc nhở, đi vệ sinh, tắm rửa xong em lấy vòi phun nước phun hết một lượt bụi bẩn, xà phòng…, vơ tóc tai đi cho sạch, thì lại khó chịu vùng vằng, tự ái.

Nhà ở chung cư hơn 60 mét vuông, từ phòng khách đến phòng ngủ, chỗ nào cũng bừa bộn. Nhắc nhở nhẹ nhàng mãi rồi, vẫn đâu đóng đấy, không hề thay đổi. Thậm chí càng ngày càng bừa bộn và còn bẩn hơn.

Đến lần này, chồng nhắc nhở thì đá thúng đụng nia rồi nói tục chửi bậy. Còn bế con bỏ nhà đi. Lại còn chặn hết liên lạc của chồng. Chồng không chịu nổi nữa nên mời bố mẹ 2 bên đến để họp gia đình.

Ông bà thông gia sau khi nghe con rể và con gái nói rõ sự tình thì thấy con mình sai quá nên chỉ biết xin lỗi.

Chị dâu tôi thì nói rất ít. Chủ yếu khuyên con trai bớt nóng, bảo ban vợ dần dần để giữ gìn hạnh phúc gia đình.

Còn anh trai tôi thì nói với con dâu những điều vô cùng đúng đắn. Anh nói rằng những yêu cầu của chồng con không có gì là quá cả, ai cũng có thể làm được.

Đi làm về tháo giày ra, rồi cất lên giá giá giày dép cho gọn gàng thì có khó gì đâu!

Uống nước xong, cái vòi nước ngay ở đấy, tráng đi rồi úp lên khay cốc chén cũng đơn giản, có mất nhiều thời gian đâu!

Tắm rửa, đi vệ sinh xong thì phun nước một lượt cho trôi hết bụi bẩn, xà phòng đi; gội đầu xong vơ tóc tai đi nếu không lại tắc cống thì khổ…

Anh còn nói thêm vài điều nữa, mà điều nào cũng đúng cũng hợp tình hợp lí.

Con dâu nghe bố chồng nói thì dạ vâng nhẹ nhàng. Ông bà thông gia cũng gật gù đồng tình. Thế là mọi việc cũng tạm êm xuôi.

Còn chị dâu tôi nghe chồng nói thì có vẻ rất bất ngờ. Tôi thấy thái độ của chị không bình thường. Hình như chị đã kìm chế vì trước mặt thông gia nhưng tôi vẫn nhận ra. Nhưng điều quan trọng nhất là đã hoà giải được mâu thuẫn của đôi vợ chồng trẻ. Mọi người đều yên tâm.

Một thời gian sau!

Chị dâu có qua nhà tôi, gặp vợ tôi có việc gì đó. Hôm ấy chị ở lại ăn cơm với vợ chồng tôi. Có nhiều thời gian nên tôi mới hỏi về thái độ của chị hôm họp gia đình ở Hà Nội. Chị vốn ít nói chuyện về anh trai tôi, nhà lại ở xa gần chục cây số. Mà có chuyện gì thì chị chỉ hay nói với vợ tôi, nên tôi không biết mối quan hệ cụ thể của anh chị nhiều. Gặng hỏi một lúc, chị ngần ngại rồi kể.

Chị nói rằng chồng chị và con dâu không có quan hệ huyết thống mà giống nhau quá. Giống đến mức không ngờ! Đặc biệt là những hạn chế.

Từ việc uống nước xong không cất cốc chén;

Việc cất đôi giày sau khi đi đâu về;

Đến cả việc sử dụng nhà tắm, nhà vệ sinh…

Có hôm chị vừa lau nhà xong, anh đi làm về, không tháo giày, cứ thế đi vào nhà, trong khi chị vẫn cầm cây chổi trên tay, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Chị bảo em vừa lau nhà xong đấy, còn chưa khô, anh bỏ giày ra đi đôi dép trong nhà vào. Anh bảo, anh còn đi bây giờ mà. Anh tiến vào bếp uống nước, rồi vào nhà vệ sinh. Chị nhìn theo những vết đất cát in trên nền phòng khách, bếp, nhà vệ sinh mà ứa nước mắt.

Nhà anh chị 3 tầng rưỡi nhưng là nhà ống. Phòng khách thì để 2 xe máy, 1 xe đạp điện, 2 giá giày dép. Có giá giày, nhưng đi về không bao giờ anh cất giày dép lên giá. Ngay cửa phòng khách ít nhất phải có 2 đôi giày dép của anh ở đó. Nhắc anh thì anh bảo để đấy có sao đâu, mai anh lại đi mà.

Thôi thì giày dép anh không cất thì chị cất. Cất mãi chán thì chị cũng mặc kệ.

Uống nước xong không cất cốc chén thì chị cất. Cũng không nặng nhọc nên không sao.

Nhưng cái nhà tắm khép kín trong phòng ngủ thì chị không chịu nổi. Lúc nào cũng phải đóng cửa thật chặt. Mỗi lần mở ra, cái mùi khó chịu cứ bay khắp phòng ngủ. Chị nói nhiều, nói mãi, mà anh không thay đổi. Lần nào chị nói anh cũng giận, rồi mặt nặng mày nhẹ đòi về quê, rồi chuyển sang phòng khác…

Mà chị cũng nói nhẹ nhàng, nào là anh cố gắng thế này, thế kia nhé, không thì vi khuẩn nhiều, vừa không sạch sẽ lại vừa bệnh tật. Nhưng anh vẫn không hài lòng.

Chị buồn vì anh không hiểu nỗi vất vả của chị, không quý trọng công sức lao động của chị. Có thể vì anh chưa bao giờ dọn nhà nên không bao giờ hiểu được dọn nhà khổ như thế nào.

Nghe chuyện của chị dâu vợ tôi có vẻ thông cảm và thương chị, nhưng chắc trong lòng cô ấy cũng thấy vui vì tôi – chồng cô ấy không giống với anh trai của mình.

Đúng như anh trai tôi nói với con dâu, những việc làm nhỏ ấy không mất nhiều thời gian, công sức; không khó khăn, nặng nhọc. Chỉ là mình có ý thức một chút thì sẽ tạo thành thói quen tốt. Thói quen trong lối sống, sinh hoạt hằng ngày ấy tưởng là nhỏ nhưng lại rất quan trọng có ý nghĩa vô cùng to lớn trong việc vun đắp hạnh phúc gia đình. Vì nó là thói quen hằng ngày, diễn ra hằng ngày và hằng ngày con người phải đối mặt với nó.

Giá như anh trai tôi làm được như những điều đã nói với con dâu thì tốt biết bao. Quả là nói với làm – hai chuyện hoàn toàn khác nhau trong một con người là có thật!

Thói quen tốt tạo ra niềm vui, niềm vui sẽ tạo nên hạnh phúc.

Thói quen xấu sẽ tạo nên sự khó chịu, dần dần thành ức chế, rồi thành bức xúc sẽ mài mòn dần dần niềm vui, dần dần phá hủy hạnh phúc, làm tan vỡ gia đình.

Qua câu chuyện này, mong anh trai tôi, cháu dâu tôi và những người còn có những hạn chế nho nhỏ ấy hãy thay đổi, khiến người thân của mình đỡ vất vả và khó chịu hơn. Như vậy chắc chắn cuộc sống sẽ nhẹ nhàng và hạnh phúc hơn!

Sưu tầm

thông báo

Bài đăng phổ biến

Ông bà chăm cháu mà nói ra 7 câu này thì sớm tan cửa nát nhà, nhất là điều đầu tiên

Chu Ngọc Quang Vinh chính thức lên tiếng: Sau khi đăng nội dung thể hiện vô ơn với đất nước

Đúng ngày 49 của vợ, tôi lau dọn bàn thờ thì t/á/i mặt thấy bát hương bốc cháy ngùn ngụt. Nghi có điềm, tôi nhìn kĩ thì ở dưới là một tờ giấy nhỏ, đọc từng dòng mà tôi run rẩy biết sự thật về người vợ quá cố

NҺỏ vàι gιọt dầu gιó lȇп tỏι: Lợι ícҺ tuүệt vờι, gιảι quүết пgaү vấп ƌḕ пҺà пào cũпg gặp

Năm ngoái, mẹ chồng tôi đ;;ộ;t ng;;ộ;;t ốm nên phải đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Nhìn bà nằm im lìm trên giường b;ệ;nh, xung quanh là dây nhợ chằng chịt, tôi vừa lo lắng vừa s;ợ h;ãi. Chi phí điều trị quá cao, hai vợ chồng xoay sở đủ kiểu mà vẫn thiếu trước hụt sau nên đành phải gọi điện cho anh rể và chị dâu để bàn bạc. Lúc nhìn tờ hóa đơn viện phí, anh rể nhíu mày, thở dài một tiếng rồi ngập ngừng nói anh chị đang làm ăn túng thiếu nên không có tiền, chỉ có vợ chồng tôi thương mẹ thì lo cho mẹ. Thế là có bao nhiêu vàng cưới tôi bán sạch lo cho bà, đến lúc bà tỉnh lại làm di chúc thì chỉ để cho vợ chồng tôi sổ tiết kiệm 35 triệu còn miếng đất đang ở cho anh chị, tôi đi;;ế;;ng người không hiểu lý do, rõ ràng vợ chồng tôi chăm mẹ anh chị có đoái hoài đến đâu. Nhưng rồi tôi hít sâu, cố gắng dằn cơn tức giận xuống. Lúc này có c;ã;i nhau cũng chẳng thay đổi được gì. Vài ngày sau, mẹ chồng tôi q;;u;;a đ;;ờ;;i. Đúng như bà sắp xếp, căn nhà rơi vào tay anh rể và chị dâu. Tôi cầm trên tay quyển sổ ngân hàng với con số 35 triệu, cảm giác vừa u;ất ứ;c vừa th;ất vọng. Sáng hôm sau, tôi cầm thẻ ngân hàng của mẹ chồng ra ngân hàng để rút ti;ề;n. Khi nhân viên kiểm tra tài khoản, cô ấy bỗng ngẩng đầu lên nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc…

Nhà nghèo, mặc vợ con đ::ói kh::át, chồng bán cả vàng cưới, vay mượn thêm, gom 100 triệu để xây mộ tổ tiên to nhất làng: “Không thể để nhà khác k:h::inh nhà anh được”. Mặc vợ khuyên can hết lời, Cứ thư thả 1-2 năm nữa cho kinh tế ổn định. Chồng không nghe đúng gần TẾT ngày khánh thành mộ thì nhận tin s::ét đ:::ánh…

Vợ chồng tôi quanh năm gắn bó với ruộng đồng, bày gà nuôi lợn, chẳng mấy khi rảnh rang. Căn nhà cũ kỹ đã chịu đựng mưa nắng suốt mấy chục năm, mỗi lần giông gió kéo về, nước dột tứ phía, đến tựa lưng vào tường cũng chẳng dám. Nghĩ đến chuyện sửa sang, chúng tôi lại thở dài—bữa ăn còn chỉ đủ no, nói gì đến xây nhà mới. Ngày con trai lấy vợ, tôi vừa mừng vừa lo. Con bé là người thành phố, khéo léo, hiểu chuyện, nhưng liệu có chịu nổi cảnh lam lũ ở quê? Thế mà mọi thứ lại hoàn toàn trái ngược. Con dâu chưa bao giờ than phiền, chẳng những thế còn chu toàn việc nhà, chăm sóc bố mẹ chồng như ruột thịt. Hôm rồi, hai con về ăn cơm rồi bảo sẽ xây lại nhà cho vợ chồng tôi—một căn hai tầng vững chãi, khang trang. Chúng tôi từ chối mãi, nhưng cuối cùng cũng chẳng thắng nổi sự kiên trì của các con. Ngày tân gia, khi tôi xuống bếp chuẩn bị mâm cơm cúng, vừa mở tủ, một chiếc phong bì nhỏ rơi xuống. Cầm lên, mở ra đọc, tôi chết lặng. Mắt nhòe đi, tay run rẩy, tim như bị ai bóp nghẹn. Vợ tôi từ trên nhà đi xuống, thấy tôi thất thần liền hỏi. Tôi đưa lá thư cho bà ấy. Đọc xong, bà cũng đứng sững, rồi bật khóc, ôm chặt lấy tôi. Hóa ra...

Cô giúp việc lâu năm đột nhiên dắt bạn trai về ra mắt vợ chồng tôi, những chuyện diễn ra sau đó khiến tôi không tin vào mắt mình

Phụ nữ khi yêu rất sâu đậm mới nói cho bạn 5 bí mật пàყ

Vì sao phụ nữ không thể dừng lại sau khi ngoại tình lần đầu tiên: 3 người đàn bà tâm sự