Cho đến cái hôm con trượt ngã trước phòng dì con mới vô tình nhìn thấy cảnh tượng kinhkhung lắm

 Bố ạ, hôm con trượt ngã trước phòng dì, con vốn chỉ định đứng dậy rồi lẻn vào lớp, nhưng qua khe cửa con vô tình nhìn thấy cảnh khiến tim con như tắc nghẹn. Dì đứng giữa phòng khách, hai tay bấu chặt vào mép bàn, mắt đỏ hoe. Trên bàn là đống thư và những tờ sao kê ngân hàng. Dì ôm mặt khóc rồi thì thầm một mình:



“Bao năm vất vả… mà vẫn chỉ có mình nó. Ông ấy hứa sẽ để lại, hứa sẽ không để mẹ con nó khổ… mà giờ lại là nhà cho thằng con của bà ấy. Làm sao mẹ chịu được? Mẹ nuôi con lớn khôn rồi, mẹ cần chút an toàn cho cuộc đời mình chứ?”

Con đứng lặng. Lời nói của dì như mũi dao cắm thẳng vào tim con. Hóa ra dì cay nghiệt với con không phải vì con nghịch ngợm, không phải vì con “không xứng” như dì vẫn rêu rao trước mặt mọi người. Dì sợ — sợ không có chỗ dựa, sợ những lời hứa trước kia bị lấn át, sợ tương lai mình sẽ không có gì khi bố con già yếu. Dì thấy con là mối đe dọa cho “an toàn” của cuộc đời dì.

Rồi dì nói tiếp, giọng khàn khàn như người bị ai bóp cổ:
“Người ta nói ông sẽ chu cấp cho con nó nhất, để lại nhà cho con nó. Mẹ đã hy sinh nhiều, giờ mẹ muốn chút đảm bảo cho con và bản thân. Nếu ai cũng tới xin thì mẹ biết sống sao?”

Con nghe mà nước mắt chảy dài. Tất cả những lần dì mỉa mai, tước đồ ăn, bắt con đứng mãi, những đêm dì mở cửa nhà tắm kiểm tra — bây giờ có một khuôn mẫu: đó là nỗi sợ và tham vọng, được nguỵ trang bằng sự khắt khe. Dì không đơn thuần là “độc ác” vô cớ — dì hoá ra là người bị đẩy vào thế phải lựa chọn giữa bản thân và lòng thương, và người chịu tổn thương lại chính là con và em con.

Con thấy mình vừa giận vừa thương. Giận vì con và em đang bị trả giá cho nỗi lo của người lớn; thương vì biết dì cũng đang sợ hãi mất mát. Nhưng dù lý do có là gì, bố ơi — con và em không đáng bị hành hạ, bị cô lập để người lớn giành giật miếng an toàn cho mình.

Con không muốn câu chuyện chỉ là hiểu lầm rồi mọi thứ lại tiếp diễn. Con viết để bố biết sự thật: dì đối xử tệ bạc với con không chỉ là chuyện kỷ luật hay nghiêm khắc — đó là hệ quả của một chuỗi lo toan, sợ hãi và cả toan tính mà con không thể gánh nổi.

thông báo

Bài đăng phổ biến

Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng S;ốc

Bị Chồng đ;uổi đi, tôi đành nhận lời làm vợ anh phụ hồ để có chỗ ở, 3 tháng sau ch/oáng v/áng khi..

Ông bà chăm cháu mà nói ra 7 câu này thì sớm tan cửa nát nhà, nhất là điều đầu tiên

Chu Ngọc Quang Vinh chính thức lên tiếng: Sau khi đăng nội dung thể hiện vô ơn với đất nước

Thợ xây bỏ 300 triệu cưới cô gái bị l/i/ệ/t làm vợ, đêm tân hôn vừa c/ở/i á/o của vợ ra, anh biết mình trúng số đ;ộc đ;ắc..

Đúng ngày 49 của vợ, tôi lau dọn bàn thờ thì t/á/i mặt thấy bát hương bốc cháy ngùn ngụt. Nghi có điềm, tôi nhìn kĩ thì ở dưới là một tờ giấy nhỏ, đọc từng dòng mà tôi run rẩy biết sự thật về người vợ quá cố

Bố và con gái đi du lịch biển cuối tuần nhưng không bao giờ trở về – Sau 10 năm, vợ ông mới biết lý do

2 con à, đừng tr;á;ch bố! Có trách thì tr;á;;ch mẹ con đã làm việc đó. Giờ bố sẽ đưa các con đi cùng. Nhưng trước khi đi, bố muốn mẹ con phải chứng kiến tất cả… Lời người bố nói với 2 con trước khi tự tay… trên cầu Bến Thủy

Anh trai từ bỏ ước mơ nuôi 3 em gái thành tài, 20 năm sau bà nội hối hận quá muộn

Tôi vừa vẫy vừa gào lên: – Làm ơn chở em tới trường thi với! Xe em h/ỏng, không có điện thoại! Làm ơn…!