Cách tra cứu số điện tiêu thụ theo tuần/tháng đơn giản trên Zalo, chỉ 1 phút là ra
lúc
Nhận đường liên kết
Facebook
X
Pinterest
Email
Ứng dụng khác
- Việc tra cứu số điện tiêu thụ khá đơn giản, bạn có thể thực hiện qua ứng dụng Zalo với vài thao tác là có thể biết chính xác.
Zalo không chỉ là ứng dụng nhắn tin và gọi điện mà còn tích hợp nhiều tiện ích hữu ích cho cuộc sống hàng ngày. Một trong những tính năng tiện lợi mà ít người biết đến là khả năng tra cứu số điện tiêu thụ của bạn ngay trên ứng dụng. Dưới đây là hướng dẫn chi tiết để bạn có thể tra cứu số điện theo tuần hoặc tháng một cách nhanh chóng và dễ dàng chỉ trong 1 phút.
Cách tra cứu số điện tiêu thụ theo tuần/tháng đơn giản trên Zalo, chỉ 1 phút là ra
Bước 1: Mở Ứng Dụng Zalo
Trước tiên, bạn cần mở ứng dụng Zalo trên điện thoại của mình. Đảm bảo rằng bạn đã đăng nhập vào tài khoản của mình.
Bước 2: Truy Cập Tính Năng "Dịch Vụ"
Tìm Tab "Dịch Vụ": Trên giao diện chính của Zalo, tìm tab hoặc biểu tượng “Dịch vụ” (thường có hình ngôi sao hoặc ba gạch ngang).
Chọn “Điện”: Trong phần Dịch vụ, bạn sẽ thấy nhiều lựa chọn. Tìm và chọn dịch vụ liên quan đến "Điện" hoặc "Tra cứu số điện".
Bước 3: Đăng Nhập Tài Khoản
Nhập Thông Tin: Nếu đây là lần đầu tiên bạn sử dụng dịch vụ tra cứu số điện trên Zalo, bạn sẽ cần nhập thông tin tài khoản của mình như số hợp đồng hoặc mã khách hàng. Điều này có thể được cung cấp bởi công ty điện lực của bạn.
Xác Nhận Danh Tính: Một số dịch vụ có thể yêu cầu bạn xác nhận danh tính qua mã OTP gửi đến số điện thoại đã đăng ký.
Bước 4: Chọn Thời Gian Tra Cứu
Chọn Thời Gian: Sau khi đăng nhập, bạn sẽ thấy các tùy chọn để tra cứu số điện tiêu thụ theo tuần hoặc tháng. Chọn khoảng thời gian bạn muốn kiểm tra.
Xem Kết Quả: Nhấn vào tùy chọn phù hợp và hệ thống sẽ hiển thị số điện tiêu thụ của bạn trong khoảng thời gian đã chọn. Bạn có thể xem các thông tin chi tiết về mức tiêu thụ hàng tuần hoặc hàng tháng.
Bước 5: Theo Dõi và Quản Lý
Xem Lịch Sử: Bạn có thể xem lại các thông tin lịch sử tiêu thụ điện của mình để theo dõi sự thay đổi và quản lý chi phí hiệu quả hơn.
Nhận Thông Báo: Một số dịch vụ cho phép bạn đăng ký nhận thông báo qua Zalo khi có hóa đơn mới hoặc khi tiêu thụ điện vượt mức bình thường.
Theo dõi số điện nước hàng tháng
Lợi Ích Của Tính Năng Này
Tiết Kiệm Thời Gian: Bạn có thể tra cứu số điện tiêu thụ nhanh chóng mà không cần phải gọi điện hoặc đến văn phòng công ty điện lực.
Quản Lý Chi Phí: Theo dõi tiêu thụ điện giúp bạn quản lý chi phí và tiết kiệm năng lượng hơn.
Tiện Lợi: Dễ dàng truy cập thông tin qua ứng dụng Zalo mà bạn đã sử dụng hàng ngày.
Tra cứu số điện tiêu thụ trên Zalo là một cách tiện lợi và nhanh chóng để bạn theo dõi mức tiêu thụ điện của mình. Với vài bước đơn giản, bạn có thể có thông tin chi tiết chỉ trong một phút. Hãy thử ngay tính năng này trên Zalo và trải nghiệm sự tiện lợi mà nó mang lại!
Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng Sốc Vào sáng ngày 15 tháng 11 năm 2018, tại Bệnh viện Minh Long, tỉnh Bình Dương, một bé gái sơ sinh cất tiếng khóc chào đời. Nhưng thay vì được ôm vào vòng tay ấm áp của gia đình, bé lại đối diện với sự ruồng bỏ lạnh lùng. Đứa trẻ – với một vết bớt đen trên má – bị gia đình ngoại hình hoàn hảo, địa vị cao sang của ông Trần Quốc Tùng xem như điềm gở. Ông Tùng, một doanh nhân quyền lực có tiếng ở Bình Dương, cùng vợ là bà Đỗ Thị Nga, lập tức ra quyết định nhẫn tâm: bỏ lại đứa trẻ. Họ viện cớ “không đủ khả năng nuôi dưỡng” và ký vào giấy từ chối quyền giám hộ, yêu cầu bệnh viện xử lý bé như một trường hợp bị bỏ rơi. Trong khi ấy, con gái ruột của họ – Trần Lệ Mi – vẫn đang mê man sau sinh, hoàn toàn không hay biết chuyện gì xảy ra. Thiếu úy Nguyễn Thị Mai, một nữ cảnh sát công tác tại địa phương, tình cờ chứng kiến giây phút bé bị đưa đi trong lặng lẽ. Nét mặt đỏ hỏn, bàn tay bé xíu co quắp, ...
Thực tế thì kể cả người già, thậm chí cha mẹ sẽ dọa con như này. Nhưng dùng cách này sẽ kiến con trẻ ngày càng chán ghét mà thôi Bố mẹ không cần con nữa, về với ông bà Có rất nhiều người già thích nói câu này, dù là nói đùa nhưng trẻ con sẽ chẳng phân biệt được nên chúng sẽ cực kỳ buồn. Đôi khi con cái phải rời xa cha mẹ, sống với người già, lúc này con rất buồn. Thế nên người lớn hãy khuyên nhủ con thật cẩn thận. Nếu cháu không nghe lời, cảnh sát sẽ bắt Thực tế thì kể cả người già, thậm chí cha mẹ sẽ dọa con như này. Nhưng dùng cách này sẽ kiến con trẻ ngày càng chán ghét mà thôi. Đôi khi con cái phải rời xa cha mẹ, sống với người già, lúc này con rất buồn. (ảnh minh họa) Nếu một ngày nào đó một đứa trẻ gặp nguy hiểm và cần được giúp đỡ nhưng không dám gọi cảnh sát để được giúp đỡ thì có thể sẽ bỏ lỡ cơ hội và gặp nguy hiểm. Trẻ con có biết gì đâu Nhiều người cứ coi trẻ còn nhỏ nên dù có phạm sai lầm, thì họ cũng không trách mắng. Nhưng nếu người lớn tuổi không dạy con cẩn...
Liên quan đến phát ngôn không phù hợp trên mạng xã hội Facebook, nam sinh Đường lên đỉnh Olympia đã xóa bài viết và lên tiếng xin lỗi. Chu Ngọc Quang Vinh từng giành ngôi vô địch, mang về vòng nguyệt quế cuộc thi tháng 1, quý I, Đường lên đỉnh Olympia. Ảnh: Đơn vị cung cấp Trước đó, đêm ngày 1.9, trên mạng xã hội, một tài khoản của học sinh mang tên Chu Vinh có bài viết có nội dung chưa phù hợp, gây xôn xao, bức xúc trong dư luận. Ngay sau đó, Trường THPT Chuyên Nguyễn Tất Thành báo cáo xác nhận tài khoản Chu Vinh là của học sinh Chu Ngọc Quang Vinh, lớp 12 Anh của nhà trường. Nam sinh này từng giành ngôi vô địch, mang về vòng nguyệt quế cuộc thi tháng 1, quý I, Đường lên đỉnh Olympia năm thứ 24. Quá trình giáo dục, học sinh Chu Ngọc Quang Vinh đã nhận thức được nội dung bài viết của bản thân trên mạng xã hội ngày 1.9 là chưa phù hợp nên đã chủ động gỡ bài viết và đăng bài xin lỗi trên trang Facebook cá nhân. Chu Ngọc Quang Vinh làm việc với cơ quan chức năng. Ảnh: Đơn vị cung...
Vợ tôi qua đời đã 49 ngày, nhưng nỗi đau và mất mát dường như chưa bao giờ nguôi ngoai. Chúng tôi đã sống bên nhau suốt 20 năm, cùng nhau vượt qua bao khó khăn và sóng gió. Căn nhà nhỏ của tôi giờ đây trở nên trống trải và lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Mỗi góc trong nhà đều gợi nhớ về hình bóng của cô ấy – người phụ nữ mà tôi đã yêu thương và chia sẻ cả cuộc đời. Ngày vợ mất, tôi như rơi vào khoảng trống vô tận, chẳng còn muốn làm gì ngoài việc ngồi lặng lẽ nhớ về cô ấy. Nhưng cuộc sống không cho phép tôi mãi chìm đắm trong đau khổ. Họ hàng, bạn bè và những người thân thiết đã đến bên, giúp tôi tổ chức tang lễ chu toàn. Và hôm nay là ngày giỗ đầu tiên của vợ, 49 ngày sau khi cô ấy rời xa tôi mãi mãi.Buổi sáng hôm đó, sau khi cúng cơm xong, tôi quyết định lên sắp xếp lại bàn thờ vợ. Mọi thứ vẫn như mọi ngày, nhưng có điều gì đó kỳ lạ mà tôi không thể giải thích được. Trong khoảnh khắc tôi cúi xuống lau chùi bát hương, một luồng gió lạ thoáng qua, khiến tôi giật mình. Và rồi, một chuyện kinh...
“Ngày đó, anh tôi đứng trước cổng trường Đại học Bách Khoa, tờ giấy báo trúng tuyển còn chưa kịp nhàu, nước mắt đã rơi. Anh quay lưng đi, không phải vì điểm không đủ, mà vì ở nhà còn ba đứa em gái đói cơm, một người bà già nua và một mái nhà dột nát.” Gia đình anh Trí sống ở một xã nhỏ thuộc huyện Hương Sơn, Hà Tĩnh. Mẹ mất sớm khi đứa út mới lên ba, cha thì bỏ đi biệt xứ từ đó không có tin tức. Mọi gánh nặng đổ dồn lên đôi vai gầy guộc của bà nội – cụ Nguyễn Thị Đào – và cậu con trai cả là Trí, lúc đó mới chỉ 17 tuổi. Trí là học sinh giỏi toàn huyện, học lớp 12 nhưng đã biết làm ruộng, làm thuê, biết đi cày thuê từ 4h sáng rồi lại tất tả về đi học. Người trong làng thương lắm, bảo: “Thằng Trí học giỏi mà hiền, sau này nên ông này bà nọ đó!” Trí có ba cô em gái: Mai, Lan và Hương – ba cái tên mẹ đặt lúc còn sống, mong tụi nhỏ sau này như hoa mai nở giữa mùa đông. Nhưng hoa có đẹp mấy cũng cần đất màu, mà nhà thì chỉ toàn đất sỏi đá và khốn khó. Năm đó, Trí đỗ Đại học Bách Khoa Hà...
Trong đêm mưa tầm tã, cô ôm chặt bụng bầu đang giãy giụa từng cơn đau thắt, từng bước chạy ra khỏi căn nhà từng gọi là tổ ấm. Phía sau lưng, giọng nói lạnh lùng của chồng vẫn vang vọng trong đầu: “Bỏ đi. Cái thai đó là gánh nặng. Tôi cần tự do.” Bảy năm sau, cô quay trở về, không chỉ với một đứa con trai – mà là hai, và một kế hoạch được chuẩn bị kỹ lưỡng để người đàn ông phản bội ấy phải trả giá … Hà Nội, mùa thu năm 2018, cái lạnh len lỏi qua từng khe cửa gỗ cũ kỹ. Trong một căn biệt thự sang trọng ở phố Tây Hồ, Ngọc Anh ngồi lặng lẽ trên ghế sofa, tay đặt lên bụng – nơi hai sinh linh bé bỏng đang lớn dần từng ngày. Cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải sống trong sợ hãi khi mang thai, đặc biệt là sợ… chính chồng mình. Trí – người chồng mà cô từng yêu đến mù quáng, đã không còn là người đàn ông của ngày đầu. Thành đạt, quyền lực, nhưng cũng dối trá và lạnh lùng. Gần đây, anh hay về muộn, thậm chí có đêm không về. Và rồi, trong một bữa cơm tối vắng lặng, Trí ném xuống bàn ly n...
Vừa đặt lưng xuống giường đêm tân hôn đầu tiên trong đời làm dâu, tôi đã phải bật dậy chạy theo mẹ chồng giữa tiếng gió rít ngoài hành lang. Bà đi thẳng ra két sắt, mở khóa lạnh lùng rồi ôm nguyên tay nải vàng cưới của tôi và chồng. Tôi vừa hoảng, vừa tức. Nhưng đến sáng hôm sau tỉnh dậy, lòng tôi lặng đi. Tôi biết ơn bà. Một cách kỳ lạ và sâu sắc… Tôi tên là Hương, năm nay 26 tuổi. Hôm qua là ngày cưới của tôi với Hoàng – mối tình hơn hai năm yêu đương rồi cũng đơm hoa kết trái. Gia đình chồng tôi ở vùng ven Hà Nội, sống theo lối truyền thống. Mẹ chồng – bà Hòa – là người phụ nữ góa chồng đã gần 20 năm, một tay nuôi hai con khôn lớn. Ai gặp cũng bảo bà nghiêm nghị, cứng rắn như gỗ lim lâu năm. Tôi chỉ biết vậy, nhưng vẫn háo hức về làm dâu, nghĩ rằng mình ngoan hiền, khéo léo thì không đến nỗi nào. Lễ cưới diễn ra ấm cúng. Tôi và Hoàng được họ hàng hai bên mừng tuổi bằng vòng vàng, nhẫn, dây chuyền và cả tiền mặt. Tất cả được gói gọn vào một tay nải đỏ thẫm, mẹ tôi trao tận tay ...
Ngày cưới, tôi mặc áo vest đen, cài hoa trắng trên ngực trái, tay cầm chìa khóa Porsche bước xuống xe trong ánh nhìn sửng sốt của cả làng. Gia đình em – những người từng chê tôi nghèo, từng cấm em yêu trai dân tộc thiểu số – giờ đây chỉ còn biết câm lặng. Nhưng họ đâu biết, đằng sau ánh hào quang hôm nay là một hành trình đầy nước mắt, máu và cả những đêm tôi muốn từ bỏ tất cả… Tôi là Khánh, sinh ra ở một bản nhỏ heo hút gần biên giới Việt – Trung, thuộc huyện Trùng Khánh, tỉnh Cao Bằng. Cái nơi mà nếu bạn không có xe máy, thì đi bộ ra đến chợ huyện mất gần nửa ngày trời. Nhà tôi có 5 người: bố mẹ, tôi, và hai em gái. Cả nhà sống bằng nương rẫy, quanh năm chỉ biết đến ngô, sắn, rau rừng và những đồng tiền ít ỏi từ việc mẹ tôi gùi hàng thuê ra chợ. Tôi học giỏi từ bé, được mệnh danh là “cậu bé vàng của bản”. Bằng sự nỗ lực và một suất học bổng toàn phần, tôi xuống Hà Nội học đại học ngành công nghệ sinh học. Đó là lần đầu tôi rời bản, xuống thành phố lớn. Ngỡ ngàng, sợ hãi, và khô...
Nhà tôi sát vách với nhà ông Tư – một người nổi tiếng “nuôi chó không nuôi dạy”. Cả xóm ai cũng than, nhưng nhà tôi là hứng đủ. 5 con chó to, đêm nào cũng sủa từ chập tối đến gần sáng. Tiếng sủa vang như pháo, gào như có người xông vào, nhưng thực ra chẳng ai cả. Chỉ là gió thổi, hay một cái lá rơi cũng khiến chúng tru tréo loạn lên. Tôi đã lịch sự góp ý, đã từng viết giấy, nhắn tin, thậm chí đến tận nhà… Nhưng lần nào cũng bị ông Tư gắt: – “Chó nhà tao, tao thích nuôi thế đấy! Không ưa thì bán nhà mà đi!” Một đêm mưa phùn, con gái tôi sốt 39 độ, mẹ già thức trắng vì không ngủ nổi, tôi ngồi bên cửa sổ mà máu sôi lên theo từng tiếng sủa rát óc. Tôi chịu không nổi nữa. Tôi không muốn làm gì ác, nhưng cũng không thể để gia đình tôi chịu cảnh này mãi. Tôi nhớ đến bột ngải khô trộn tro than mà người bạn dân tộc từng đưa, bảo dùng xua đuổi chó mèo theo phản xạ mùi. Tôi lén ra ngoài, tay run run, rắc thứ đó quanh bờ tường nhà ông Tư . Trướ...
Anh Hưng là bộ đội biên phòng đóng quân ở một tỉnh ven biển miền Trung. Trầm tính, gan góc, hết lòng vì nhiệm vụ, lại sống rất mực yêu thương vợ con. Anh có một gia đình nhỏ hạnh phúc với vợ – chị Mai – và cậu con trai ba tuổi tên Tí. Vào một chiều mưa tháng 9, khi đang làm nhiệm vụ gần bờ biển, anh phát hiện 5 đứa trẻ bị sóng cuốn ra xa trong lúc tắm lén. Không chút do dự, anh lao ra dòng nước dữ, lần lượt đưa được bốn đứa vào bờ an toàn Đến lượt đứa cuối cùng – con bé nhỏ nhất – thì sóng lớn ập tới. Anh Hưng ôm chặt lấy bé, nhưng cả hai bị cuốn mất tăm vào lòng biển . Người ta chỉ tìm thấy bé gái bị mắc cạn vào tảng đá sau vài giờ, còn anh… mất tích . GIA ĐÌNH CHỜ TIN – KHÔNG TÌM THẤY XÁC Quân đội làm lễ truy điệu. Anh được công nhận là liệt sĩ , cả làng cả xã tiếc thương. Nhưng với chị Mai – nỗi đau chưa dừng lại ở mất mát. Chị không chấp nhận anh đã chết. Bởi vì: không ai tìm thấy xác anh. Không một mảnh áo. Không vết máu. Chỉ có chiếc mũ b...